Cuộc sống Đại học - một cuộc sống mới cũng là một trải nghiệm mới và cũng là thử thách hoàn toàn mới. Trần Bảo Ngân - một cô gái không phải nổi bật nhất giữa dòng người rộn ràng nơi đây. Thoạt nhìn là một cô gái trông có vẻ yếu đuối và thục nữ. Yếu đuối là bỡi vì cô khá gầy, gương mặt xanh xao, đôi môi trắng bệch ra. Còn thục nữ là vì hôm nay cô để tóc thẳng dài xõa ra hai bên để mái ngố thưa, cô mặc một chiếc váy xòe màu hồng phấn, có tay con chiếc váy tôn lên đường cong tuyệt mĩ của cô ba vòng rõ rệt, trên vai còn đeo chiếc balô xinh xắn màu trắng có chiếc móc khoá hình đàn Piano khá là nổi bật, cô đi thêm đôi giày búp bê màu xanh rêu có chiếc nơ to trông rất dể thương.
Người ta thường nói 'Đừng nhìn mặt mà bắt hình dong'. Đúng vậy trong trường hợp này... có thể áp dụng. Chẳng qua là hai hôm trước bà Châu - mẹ của cô, bắt cô phải ăn mặc như vậy: "Ngân à con phải ăn mặc cho thục nữ một chút phải tạo ấn tượng thật tốt trong ngày đầu tiên chứ, con gái mẹ xinh đẹp biết bao, phải khoe mẻ ra chứ!". Vừa nói xong bà liền dắt cô ra chợ tỉnh gần nhà mua một chiếc váy màu hồng nổi bật, một đôi giày búp bê màu xanh xinh xắn. Cô cứ thuận theo cho mẹ vui lòng chứ thật ra cứ thấy hơi nổi làm sao...
Nhà cô ở thành phố K cách thành phố Y khoảng bốn tiếng đồng hồ đi xe. Tuy nhà cô không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sap-bay-ngon-tinh/567614/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.