Nhưng mà Giang Trần cũng không định đứng ra, tôn chỉ của hắn trước sau đều kiên định như một. Đó chính là đi một bước nhìn một bước.
Mặc kệ nơi này có thực sự phải là thánh địa Thánh Nhất tông thượng cổ hay không. Tầm mắt của Giang Trần rất rõ ràng, chính là đào móc tất cả bí mật của bí cảnh này, vớt chỗ tốt.
Động cơ của Giang Trần không khác nhau là bao với động cơ của những người khác.
Hắn có chỗ không giống người khác, đó chính là đầu óc hắn không có quá mức cuồng nhiệt, cũng không có đi theo mạch suy nghĩ của đối phương, từng bước một giống như con rối, bị người khác thao túng.
- Hậu bối, đừng cao hứng quá sớm. Đến nơi này, có lẽ các ngươi đã đi được chín chín bước, nhưng mà có khả năng bước cuối cùng này các ngươi không đi nổi. Không có đi hết một trăm bước, trước đó các ngươi cũng không có ai có tư cách đắc ý. Bởi vì các ngươi tùy thời đều gặp phải khảo nghiệm.
Đạo thanh âm kia dường như có thể nghe được tiếng xì xào bàn tán hiện tại, trực tiếp dội một gáo nước lạnh.
- Cả đám đều mở to mắt ra mà nhìn cho rõ. Bốn phía tòa cung điện này có bảy cây cột, theo thứ tự của thất tinh bắc đầu mà bố trí. Đây là một đạo cấm chế phong ấn. Các ngươi muốn tiến vào cung điện này thì nhất định phải phá vỡ cấm chế phong ấn. Như vậy các ngươi mới có thể tiến vào cung điện này, mới có thể đạt được truyền thừa bên trong cung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-than-chi-ton/170274/chuong-2367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.