Trong phòng tàng trữ riêng của Tử Diệu, xây thành từng gian phòng khác biệt, trong phòng khác biệt, cất tài liệu khác biệt.
Có gian phòng đều là đủ loại khoáng thạch hiếm có, có gian phòng thì là vật liệu gỗ tinh mỹ, trên vật liệu gỗ có ký hiệu thiên nhiên, còn có gian phòng, toàn bộ đều là mỹ ngọc, phong phú đa dạng, công dụng đều không giống nhau...
Tài liệu của gian phòng bất đồng, đều khắc văn tự thuyết minh rõ, ví dụ như, trong phòng cốt tài chỗ Thạch Nham.
Phòng cốt tài không tính quá lớn, chỉ có ngàn thước vuông, ở trên đài xanh nâu này, trưng bày từng khối xương kỳ lạ, có xương trong suốt như ngọc, có mấy xương vết nứt loang lổ, còn có xương đầy máu tươi, có mùi máu tươi nồng đậm.
Mấy chục loại cốt tài khác biệt, phân bố ở khu vực khác biệt, phía trước một loại cốt tài, đều có giới thiệu rõ ràng, thuyết minh cốt tài nà đến từ yêu thú cấp bậc nào, danh xưng của yêu thú, còn có thuộc tính và phương pháp luyện chế cốt tài.
Thạch Nham dạo quanh phòng cốt tài, không vội ra tay, hai mắt lóe sáng, tấm tắc.
Cốt tài có thể khiến Tử Diệu thu thập lại, tất nhiên sẽ không có vật phàm, đẳng cấp kém cỏi nhất, cũng là xương cốt của yêu thú cấp chín, yêu thú tương ứng đều có điểm đặc thù này.
Xương cốt của yêu thú cấp mười, ở chỗ này cũng không hiếm có, xếp ở trên bàn riêng, có giới thiệu rõ ràng.
Đi từ từ lên, hắn duỗi ngón tay ra, say sưa vuốt qua cốt tài, thỉnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-than/1226953/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.