Phong Nhiêu quả nhiên không có biện pháp nào nắm bắt Thạch Nham
Thạch Nham không đi, nàng cũng không đuổi được, cũng chỉ có thể nấp ở trong hồ nước tắm rửa, đã lâu chưa từng thấy qua nước sạch, nàng cũng không muốn bỏ qua cơ hội tắm rửa này.
Hồ nước trong suốt, cho dù nàng ẩn thân ở đáy hồ, Thạch Nham vẫn có thể thấy chỗ trắng nõn động lòng người, chiếm không ít tiện nghi không công.
Cơ thể Phong Nhiêu đã bị hắn sờ khắp, cũng giống như có chút cam chịu, không tị hiềm mà tùy ý hắn chiếm tiện nghi nhỏ, vẫn tự tắm rửa.
Thạch Nham nằm nghiêng ở trên hòn đá nhô lên, vẻ mặt lạnh lùng, một lát sau, đột nhiên cười nhẹ một tiếng, cũng phi thân vào trong hồ nước, cách Phong Nhiêu mấy chục thước, ngâm ở trong hồ, ngửa mặt lên trời nhìn bầu trời sao lấp lánh, tự tại an tường.
Phong Nhiêu kinh hoảng một chút, vốn tưởng rằng Thạch Nham sẽ dậy lòng xấu xa, âm thầm đề phòng, đợi đến khi nàng phát hiện Thạch Nham cũng không muốn chiếm tiện nghi của nàng, mới bình tĩnh lại.
Tinh vực Liệt Diễm này cách đại lục Thần Ân không gian vô tận, xa đến độ cho dù hắn là ma huyết bất tử, cũng khó có thể cảm ứng được hướng đi của bên kia.
Một thân một mình xông pha ở tinh vực xa lạ.'thật vất vả mới có nhàn hạ, nhìn biển sao kia, không tự kìm hãm đứợc mà sinh ra tình cảm nhớ nhà.
Tới đại lục Thần Ân đến nay, đã qua thời gian mấy chục năm, rất nhiều trí nhớ khác, dần dần mơ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-than/1227037/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.