Thần thể của Hắc Giác như diều đứt dây lắc lư trong không trung, nhưng thủy chung không rơi xuống.
Cực hàn chi khí từ trong thần thể hắn ùa ra, sương trắng bao trùm toàn thân, khiến thần thể của hắn kết ra một tầng băng dầy, liếc qua, Hắc Giác giống như một khối băng.
Rắc rắc.
Ba cây gai xương trắng ởn bay tới, xé rách thiên khung, gào rít chói tai, hết lần này tới lần khác đánh trúng thần thể của Hắc Giác.
Băng nham vỡ nát. Thần thể của Hắc Giác bắn ra máu tươi, cùng với mảnh băng vỡ và hàn khí quấn quanh toàn thân hắn, bảo vệ chặt chẽ thần thể của hắn, mặc dù đã mình đầy thương tích, nhưng vẫn không bị thương tới căn bản.
Hắc Giác là tộc nhân của tộc Long Giác tộc, nhục thân vốn rất cường hãn. Sau khi Thần Vương tam trọng thiên, trải qua vô số lần thiên chuy bách luyện càng thêm cường ngạnh không thể phá hủy.
Gai xương mặc dù sắc bén, cũng chỉ có thể lưu lại mấy lỗ máu trên thần thể của hắn, không thể trực tiếp xuyên thủng thần thể của hắn.
Kiếm tinh quang bắn ra quang mang sáng rực, Thạch Nham theo quỹ tích vận chuyển của tinh thần, không ngừng biến ảo phương vị, trong hai tay ngưng luyện ra từng đạo lưu tinh hỏa diễm, giống như cầu vồng quán nhật bắn vào người Hắc Giác.
Hắc Giác tu luyện cực hàn chi lực, Chu Tước Chân Hỏa, Địa Tâm Hỏa thẩm thấu vào thần thể, trong cơ thể khí huyết hỗn loạn, trong nhất thời lực lượng không thể ngưng tụ, đây mới là nguyên do hắn tạm thời không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-than/1227072/chuong-825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.