Phồn tinh sáng rực, ẩn chứa lưu chuyển áo nghĩa, trên tinh thần cự kiếm được ngưng luyện ra có quang hoa lấp lánh chói mắt.
Tinh thần cự kiếm mang theo tinh quang đầy trời, giống như bao chùm cả ngân hà vào trong, vô số tinh thần xoay chuyển, kéo ra một tinh hải sáng rực, lờ mờ bao phủ Ba Lôi Đặc vào trong.
Từng đạo tinh thần xiềng xích từ trong mười ngón tay của Thạch Nham bay ra, giống như được tinh thần nối thành, có ý cảnh trói buộc năng lượng kỳ diệu.
Vù vù vù.
Ba cây gai xương liên tục phát ra tiếng rít, chắn ở ba phương hướng trước người, phía sau và đỉnh đầu của Ba Lôi Đặc.
Trong mắt Thạch Nham, tinh quang lóe ra, hắn phảng phất đã thành hàng tinh măi mãi không phá của vực ngoại, trên người tản mát ra ý chí và cảnh giới ba động bất diệt.
Các lược đoạt giả hiện ra vẻ kinh hãi, vào một khắc lực lượng của lực lượng phóng thích ra, lập tức thấy thiên địa nhỏ bé, chỉ có tinh không là vĩnh hàng bất diệt.
Không có bất kỳ ai ngăn cản, ngay cả cường giả Nguyên Thần cảnh như Lạp Tắc Nhĩ, Kiệt Tư Đặc cũng theo bản năng lui về phía sau, tạo khoảng trống cho Thạch Nham và Ba Lôi Đặc chiến đấu.
Tùy tùng của Ba Lôi Đặc không tiến lên tham chiến, tựa hồ cũng biết hiện giờ bọn họ không thể chống lại được Thạch Nham, ngay cả Hắc Giác cũng dùng ánh mắt ra hiệu cho mọi người lui ra, đừng mạo muội ngăn cản.
Bên Tạp Thác, vừa thấy Hắc Giác truyền ra tấn niệm thì cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-than/1227131/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.