Mắt Mị Cơ sáng như hàn đao, hung hăng nhìn vào Thạch Nham, hận không thể xẻ hắn thành trăm mảnh.
Lúc này tiểu khô lâu đang cưỡi cốt long, hét lớn, chỉ huy đám khô lâu cực lớn đuổi giết Nạp Trát Lý Áo và Ba Tư Thác Tư. Bên trong đảo khô lâu chốc chốc lại truyền ra ba động kỳ dị.
Thạch Nham cũng nhận ra, toàn bộ đảo khô lâu vốn chính là một thần binh lợi khí, là một dị bảo đáng sợ.
Đảo khô lâu có thể phong bế không gian, làm cho hắn không thể thoát ra, có thể nháy mắt hỉnh thành trọng lực nghìn lần, làm Nạp Trát Lý Áo và Ba Tư Thác Tư không thể bỏ chạy, còn có thể ngưng kết bạch cốt thành khô lâu cực lớn, hơn nữa còn có thể kích hoạt khô lâu. Dị bảo này thần diệu dị thường, làm cho hắn còn cảm thấy bất khả tư nghị.
Ba Tư Thác Tư hiển nhiên không biết rõ sâu cạn, ba mươi năm trước chỉ bị trọng thương, có lẽ là do tiểu khô lâu lưu tình.
Lần này Ba Tư Thác Tư mời thêm người đến giúp đỡ, tiếc là nhìn tình cảnh bây giờ còn khổ hơn lúc trước.
Thạch Nham mừng rỡ thoải mái tự tại, liếc nhìn Mị Cơ, ánh mắt đảo qua thân thể mềm mại của nàng ta một vòng...
Lời của Ba Tư Thác Tư quả không sai, nữ tử Mị Ảnh tộc quả nhiên là vưu vật trời sinh. Bộ trường bào của Mị Cơ giờ đang bị thủng rất nhiều, lộ ra da thịt trắng bóc. Bộ ngực to lớn cực đại như muốn phá áo chui ra, vòng eo mảnh khảnh, mông cong,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-than/1228277/chuong-1405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.