Cười nhạo người khác là không đúng. Đây là suy nghĩ của Cầm Mạch sau khi bị cô gái đang khập khiễng bước ra ngoài quay lại lườm một cái đầy căm tức. “Sao thế?” Ninh Tề Thương bước tới, tuy giọng nói lạnh lùng nhưng khi vào tai Cầm Mạch lại mang theo vài phần dịu dàng, làm tim cô vô thức đập nhanh hơn một nhịp, rồi cô cau mày, cảm thấy gần đây mình thật sự có chút kỳ lạ. Quá kỳ lạ. Chỉ cần ở bên cạnh anh là cô lại cảm thấy lúng túng, tay chân chẳng biết để đâu cho phải. Cô mím môi, “Đi thôi, em nghĩ chúng ta cần nói chuyện.” Đã đến lúc phải nói rõ rồi, nếu không mọi thứ sẽ ngày càng trở nên kỳ quặc và cô không thể tập trung vào công việc được. Nói xong, cô bước nhanh ra ngoài. Cô nhóc này đã thông suốt rồi sao? Ninh Tề Thương nhướn mày, rồi cũng bước theo. “Đúng vậy, anh thích em.” Ninh Tề Thương là người mở lời trước, phớt lờ ánh mắt như chết máy của cô, anh nói tiếp: “Anh biết em cũng thích anh, nên để bảo vệ an toàn cho toàn nhân loại, chúng ta hãy ở bên nhau đi.” Hả? Đây là… lời tỏ tình sao? “…” Cầm Mạch không nói nên lời. “Thế bây giờ chúng ta là một đôi à?” Cầm Mạch hỏi, vẫn còn chút không chắc chắn. Ninh Tề Thương gật đầu. Mặt Cầm Mạch đỏ bừng… “Được rồi, anh nghĩ bây giờ chúng ta cũng không cần phải dây dưa vào những chuyện không cần thiết nữa, tóm lại, bây giờ chúng ta đang ở bên nhau, từ giờ trở đi, anh chính là bạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-thu-tam-ly-thanh-mang/2783405/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.