Càn Kình nhíu mày. Vua mã tặc tái ngoại Bát Hoang Vô Sinh chẳng những có thực lực cường đại mà nó còn cắm sâu vào lòng mọi người, khiến các mã tặc cực kỳ tin tưởng vào gã.
- Ta mang hết đến đây.
Mộc Quy Vô Tâm lấy một cây búa to ra khỏi đấu giới, ánh sáng ảm đạm như xác chết nhưng vẫn thể che giấu huy hoàng, uy nghiêm cây búa từng có.
Dị tiến tới hai bước, ngơ ngác nhìn rìu chiến to trong tay Mộc Quy Vô Tâm.
Dị nuốt nước miếng:
- Hồn . . . Hồn binh . . .
Đúng vậy! Dị chớp chớp mắt xác định không nhìn lầm, rìu chiến to trước mắt gã chính là hồn binh thật sự. Chiến Sĩ bình thường nằm mơ đều chảy nước miếng khao khát hồn binh!
Dị nhìn trạng thái hồn binh, phát ra một tiếng thở dài, đầu như bị vật nặng ngàn cân đè chậm rãi lắc đầu, thương cảm. Dù thanh hồn binh không thuộc về Dị nhưng gã thấy thương cảm vì hồn binh chết.
- Đáng tiếc . . . Hồn binh này đã chết.
Đặc Giao Phi không hề che giấu cô đơn trong mắt. Đối với Chiến Sĩ bình thường thì dù gặp hồn binh không thuộc về mình cũng hy vọng nó sống, đó là chìa khóa duy nhất cho Chiến Sĩ bình thường nhập thánh.
[CHARGE=4]
- Thanh hồn binh này chỉ ngủ say.
Càn Kình nhẹ vuốt búa, nói:
- Còn ngủ rất ngon. Ngủ say thế này đối với nó là một loại tích lũy, khi nó thức tỉnh có thể sinh ra uy lực càng mạnh hơn.
Ngủ say?
Dị và Đặc Giao Phi nghi hoặc nhìn nhau,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-tra-phong-van/1353082/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.