Lôi Quang Minh lầm bầm:
- Lôi gia sắp thành lịch sử . . .
- Đại thúc.
Càn Kình đi hướng Mộc Quy Vô Tâm, nói:
- Lôi gia không thể giữ lại.
Thành chủ Lý Đức Ước Khắc bước tới trước nhìn Càn Kình, giơ ngón trỏ tay phải lên nói:
- Một hồn binh thích hợp với ta.
- Có thể.
Càn Kình gật đầu, nói:
- Nhưng trước mắt xác suất rèn thành công của ta hơi thấp, cần chờ một lúc nữa.
Thành chủ Lý Đức Ước Khắc hưng phấn gật đầu. Có hồn binh, rốt cuộc có thể nhập thánh! Tuy còn cần chờ một đoạn thời gian nhưng Càn Kình đã hứa rồi.
- Ta nói này Càn Kình . . .
Mắt to của Mộc Quy Vô Tâm xoay tròn như cô nương e thẹn lần coi mắt, không ngừng liếc trộm hồn binh rìu chiến đặt trên mặt đất gần đó.
Càn Kình khẽ thở dài:
- Sẽ cho đại thúc . . .
* * *
Mộc Quy Vô Tâm không nhúc nhích, vẫn nhìn hồn binh kia.
- Ài . . .
Càn Kình phẩy cánh tay đau đớn, nói:
- Ta làm chủ tặng cho đại thúc, trước tiên đem đi đi.
Mười ngón tay Mộc Quy Vô Tâm giao nhau đặt trước người, nhăn nhó không chịu nhúc nhích, vẫn liếc hồn binh.
- Không lẽ đại thúc muốn ta tẩy phong giúp ngay bây giờ?
- Cái này . . .
Mộc Quy Vô Tâm ngại ngùng nói:
- Nếu ngươi có rảnh thì bây giờ càng tốt . . .
- Bây giờ?
Càn Kình cúi đầu nhìn cánh tay trái bị gãy gần như vặn vẹo, cánh tay phải gãy xương nhúc nhích một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-tra-phong-van/1353209/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.