Đoạn đường mấy chục dặm ngắn ngủi, Càn Kình cảm giác nhiệt độ không khí tăng cao nhiều, dù Bàn gia cung cấp giày có tầng cách nhiệt thì hơi nóng vẫn thông qua hạt cát truyền vào bàn chân. Trong kim loại khoáng sơn không có chuyện như vậy.
Chỉ là đoạn đường mấy chục dặm ngắn ngủi mà nhiệt độ lên cao dữ vậy? Càn Kình bỏ Trảm Mã Đao ra sau lưng, nhìn sâu trong Cổ Hoang Sa Hải. Cổ Hoang Sa Hải được gọi là thần bí càng bí hiểm hơn so với Càn Kình tưởng tượng.
- Sắp đến rồi.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không giả bộ rụt rè nữa, biểu tình cẩn thận chỉ Chiến Sĩ mới có. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nằm trên cát, ý bảo mọi người cùng nhau nằm xuống.
- Được rồi.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy quay đầu nhìn Càn Kình, nói:
- Từ chỗ này là có thể...
- Không được.
Càn Kình lắc đầu, nói:
- Ta phải chính mắt thấy Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng! Hơn nữa hướng gió chỗ này không ổn định, dù có thả thần bí dược tề ra cũng chỉ có hai phần trăm khả năng thổi mùi qua đó.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn Càn Kình, nhíu mày nói:
- Lần trước ta bay trên trời, Hỏa Diễm Cuồng Bạo Tiên Nhân Chưởng không làm gì được chúng ta. Nếu ngươi đi qua... Những ma thú này rất nhạy cảm hoàn cảnh xung quanh.
- Ta thử xem.
Càn Kình khom lưng, chậm rãi di chuyển tới trước. Bàn Hoành Cơ bĩu môi đi theo Càn Kình, lần này quan sát chủ yếu là hắn, những người khác chỉ là tiện thể.
Lộ Tây Pháp Lưu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-tra-phong-van/1353612/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.