Lý Đức Ước Khắc quay đầu nhìn nhi tử Hồng Sắc Ước Khắc của mình.
Lý Đức Ước Khắc vui mừng gật đầu, nói:
- Coi như ngươi còn có não. Hình như Càn Kình kia có quan hệ đặc biệt với La Thanh Thanh, nếu ngươi tùy tiện gây sự chọc giận Càn Kình quyết đấu với ngươi thì ngươi có nhận hay không?
Trong đầu Hồng Sắc Ước Khắc hiện ra hình ảnh Càn Kình vung đao sát phạt, đôi mắt hung dữ tràn ngập sát ý, bản năng run lên, lắc đầu nguầy nguậy. Nhận quyết đấu là chết, còn không nhận? Vậy sau này Tân Nhân Vương làm sao lăn lộn trong Vĩnh Lưu thành?
- Như quả, ta là nói nếu như...
Lý Đức Ước Khắc nhíu mày, khẽ thở dài:
- Nếu như Càn Kình có thể sống sót, có lẽ sau này hắn phát triển càng mạnh hơn Lôi Địch. Người như vậy nếu chúng ta không xung đột lợi ích lớn thì tốt nhất không cần đắc tội hắn.
- Vượt qua Lôi Địch?
Hồng Sắc Ước Khắc ngoái đầu nhìn cửa lớn Hồng Lưu Chiến Bảo, nhẹ lắc đầu. Con đường Chiến Sĩ trước giờ không dễ đi, bây giờ Càn Kình lộ hết mũi nhọn chưa chắc sau này sẽ vượt qua Lôi Địch.
Lý Đức Ước Khắc nhìn biểu tình của nhi tử Hồng Sắc Ước Khắc thì ngẩn ra.
Lý Đức Ước Khắc hỏi:
- Ngươi không tin sao?
Hồng Sắc Ước Khắc gật đầu, nói:
- Đúng vậy, phụ thân.
Hồng Sắc Ước Khắc cung kính nói:
- Ta còn nhớ cái ngày ta bắt đầu bước lên con đường Chiến Sĩ, có một đám đồng bạn đi cùng ta, trong số đó có nhiều người vượt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sat-tra-phong-van/1353919/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.