Diệc Tâm Đồng ăn bữa tối anh gọi cho cô, tắm xong ngồi trên ghế sa lon xem ti vi, đột nhiên cửa phòng mở ra, Mạc Duy Dương vẻ mặt mệt mỏi đi vào.
Cô quay đầu nhìn về phía anh, mà anh thì quăng thẳng cái cặp đi, đặt mông ngồi trên ghế sa lon, đốt một điếu thuốc nhìn cô hỏi:
- Ăn cơm tối chưa?
- Uh!
- Dọn đồ xong chưa? Sáng sớm ngày mai đi! - Anh lại hỏi.
- Đã thu dọn xong!
- Được, nghỉ ngơi sớm một chút! - Anh đứng dậy đi vào phòng ngủ của mình.
Diệc Tâm Đồng sa sầm, không lòng dạ nào nhìn TV. Tắt TV rồi sau đó chuẩn bị ngủ sớm một chút, ngày mai phải dậy sớm lên máy bay.
Mạc Duy Dương tắm xong nằm soài trên giường.
Hôm nay vội vàng kết thúc việc làm ăn bên nước Mĩ này, vào buổi trưa anh vẫn phải bận gặp mặt ký hợp đồng với khách hàng, cũng không có thời gian chăm sóc cho dạ dày của bản thân nên dạ dày trống rỗng cả một ngày, giờ phút này dạ dày cực kỳ khó chịu.
Anh đưa tay mở đèn bàn ở đầu giường, bàn tay lục lọi tìm một cái bình nhỏ, là thuốc dạ dày Diệc Tâm Đồng cho anh lần trước. Lắc lắc bình mới phát hiện thuốc bên trong đã bị anh uống hết rồi le.quy.don.
Lông mày không tự chủ nhíu lại, bỏ bình thuốc đi anh lại nằm lên giường, có điều dạ dày vẫn đau dữ dội như cũ. Cơ thể to lớn của anh lật tới lật lui trên giường, bàn tay đặt ở nơi đau đớn nóng rực, lúc này anh lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/satan-diu-dang-nhat-duoc-co-vo-nho/2550234/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.