- Mạc thiếu gia, cứu ba tôi, ông ấy hẳn sẽ không chết, anh cứu ông ấy có được không? - Cô kéo cánh tay của anh, nước mắt mơ hồ hốc mắt.
- Được, anh phái người đi tìm ông ấy, nhưng em phải đồng ý với anh, nghỉ ngơi thật tốt! - Anh thở dài nói.
Có thể tìm được hay không còn là một bí mật, cho dù tìm được, cũng chưa chắc còn sống. Sắc mặt Mạc Duy Dương cứng lại nắm chặt tay cô.
Cô nước mắt lã chã gật đầu nói:
- Được, tôi nghe anh, xin anh nhất định phải đưa ông ấy quay về, tôi chỉ có duy nhất một người thân là ông ấy thôi!
- Anh đồng ý với sẽ dốc hết toàn lực tìm kiếm ông ấy, nhưng anh cũng không thể bảo đảm ông ấy vẫn còn sống! -Anh vỗ lưng cô, tâm tình có phần nặng trĩu.
Diệc Tâm Đồng cũng biết, cơ hội ba có thể còn sống sót rất nhỏ, nhưng cô không muốn buông tha một chút hi vọng còn sót lại.
Vũ Lạc Trạch nhìn báo sáng nay, biết tin tức Vũ Thịnh Thiên trúng đạn rơi xuống biển, đồng thời cũng biết được Diệc Tâm Đồng vào bệnh viện, sáng sớm chạy tới bệnh viện.
Đẩy cửa phòng bệnh ra, ánh mắt quét về phía người trên giường, bước nhanh tới bên giường, kêu lên:
- Đồng Đồng!
Diệc Tâm Đồng khó khăn từ trên giường ngồi dậy, đưa tay ôm lấy Vũ Lạc Trạch khóc nói:
- Anh, có phải ba em chết rồi không?
- Đồng Đồng trước hết em đừng gấp, chú hai không có việc gì!
- Em biết rõ anh đang an ủi em, từ hôm qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/satan-diu-dang-nhat-duoc-co-vo-nho/90127/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.