Diệc Tâm Đồng quanh quẩn ngoài cửa đầy sốt ruột, lo lắng, cũng không biết tình huống bên trong thế nào.
Giơ tay lên đang muốn gõ cửa, cửa bị đẩy ra, thuộc hạ nhìn cô một cái, trên mặt biểu hiện sự sững sốt:
- Tiểu thư còn chưa đi nghỉ ngơi sao?
Diệc Tâm Đồng cắn môi, tầm mắt nhìn vào trong khe cửa, vừa đúng nhìn thấy một cánh tay từ trên giường buông xuống, tay đã thay băng, máu nhuộm đỏ dải băng.
- Mạc thiếu gia sao rồi?
Thuộc hạ quay đầu lại nhìn Mạc Duy Dương trong phòng, có chút xấu hổ ho khan nói:
- Mạc thiếu gia. . . . . . rất tốt, ngài ấy cần nghỉ ngơi, cho nên xin tiểu thư cũng trở về phòng nghỉ ngơi đi, ở đây giao cho chúng tôi là được!
Rõ ràng Diệc Tâm Đồng thấy trong mắt thuộc hạ có ý kiêng dè, càng thêm khẳng định Mạc Duy Dương hoàn toàn không tốt.
- Người không tốt phải không? Anh cho tôi vào thăm một chút. . . . . . - Cô không chờ thuộc hạ mở miệng đã đẩy anh ta ra, đi thẳng vào trong phòng.
Các thuộc hạ đang giúp Mạc Duy Dương khử trùng miệng vết thương dừng lại toàn bộ động tác, mặt kinh ngạc nhìn cô.
Diệc Tâm Đồng không để ý khác thường trong đôi mắt của bọn họ, tới gần bên cạnh giường.
- Mạc thiếu gia! - Cô nằm nhoài người tới trên giường, tay không cẩn thận chạm phải cơ thể anh, da thịt nóng đến dọa người. Cô quay đầu hỏi thuộc hạ của anh – Có phải người bị phát sốt rồi không? Các anh mau đưa người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/satan-diu-dang-nhat-duoc-co-vo-nho/90197/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.