Diệc Tâm Đồng ở xa xa thấy được xe Thượng Quan Tước, theo bản năng xoay người bỏ đi lại bị Quan Hi gọi lại:
- Đồng Đồng, cậu đi đâu vậy?
- Hi, cậu đi trước đi! Tớ không muốn để anh cậu nhìn thấy tớ!
- Ồ! Nhưng hình như anh tớ đã thấy cậu! - Quan Hi hướng đi tới chào hỏi Thượng Quan Tước - Anh, hôm nay đúng giờ vậy?
Thượng Quan Tước liếc nhìn cô:
- Uh! - Lại dời tầm mắt nhìn về phía Diệc Tâm Đồng sau lưng cô, cười nói - Đồng Đồng, cùng đi đi!
Diệc Tâm Đồng mấp máy môi, khoát tay:
- Không được, em đẫ hẹn người khác!
- Hẹn người khác? - Thượng Quan Tước có chút thất vọng nói.
- Uh, đúng thế! Cho nên hai người đi đi! - Diệc Tâm Đồng làm trái với lương tâm cúi thấp đầu xuống. Thật ra thì cô cảm thấy Thượng Quan Tước là người vô cùng tốt, nhưng cô không thể hại anh.
Quan Hi thấy anh trai vẫn nhìn chằm chằm vào Diệc Tâm Đồng, vội lôi cánh tay của anh nhắc nhở:
- Anh, vậy chúng ta đi!
- Được! - Thượng Quan Tước bị Quan hi kéo lên xe.
Diệc Tâm Đồng chỉ có thể đứng tại chỗ nhìn chiếc xe kia từ đi khỏi trước mặt. Đột nhiên cô cảm thấy cuộc đời của cô thật bi ai, tại sao cô không thể giống như những cô gái khác, theo đuổi tự do của mình và kết giao bạn bè? Bởi vì số phận của cô bị nắm giữ trên tay người đàn ông kia.
Mạc Duy Dương nhìn một màn vừa rồi trước mắt, hai tay gạt tay lái, lái xe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/satan-diu-dang-nhat-duoc-co-vo-nho/90226/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.