Tết Trung Thu sắp tới, ngày lễ cả gia đình đoàn viên này chính là nỗi sầu đang giày vò Tiểu Đường của chúng ta. Từ khi chuyện đó xảy ra, Tiểu Đường đã gần một năm không về nhà, mà chuyện bản thân bị mù cũng không dám nói với cha mẹ, sợ sẽ đả kích hai người họ, nhưng chung quy vẫn là giấy không thể gói được lửa, Tiểu Đường trong lòng cũng rõ ràng, chỉ đành kéo được ngày nào hay ngày đó.
Chính là hai ngày trước Đường mẫu gọi điện thoại cho đứa con, bà cũng không nói gì nặng lời, trước hỏi Tiểu Đường Tết Trung Thu này có về nhà hay không a? Tiểu Đường đương nhiên qua loa tắc trách, nói việc làm ăn trong tiệm quá bận, không đi được a, nếu không thì để cuối năm đi, cuối năm nhất định trở về! Tiếp theo Đường mẫu dừng một chút, sau đó cùng Tiểu Đường tán gẫu chuyện hàng ngày. Nội dung là một chuyện bát quái đang gây xôn xao ở trấn trên, kể rằng lão hàng xóm kia ở thành phố phát đạt xong liền vứt bỏ vợ con, là một tên nghịch tử quên luôn công ơn dưỡng dục của cha mẹ, khẩu khí của bà thản nhiên nhưng lại tràn ngập cảm xúc một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, đồng bệnh tương liên*. Tiểu Đường mồ hôi đã muốn vã cả ra, mẹ đây chính là đang nhắc nhở cậu phải không! Tiểu Đường vì không muốn mẹ lo lắng, đem cuộc sống hiện tại của bản thân thổi phồng đến ba hoa chích chòe. Mà trong mắt của bà thì Tiểu Đường sau khi phát đạt liền không thèm trở về nhà,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-con-mua-thay-cau-vong/462510/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.