🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hương vị của Hạ Khai mặc sức lan rộng, pheromone Alpha nóng bỏng của Ngụy Thầm tựa như một chiếc lưới khổng lồ bao trùm lấy cậu, đủ lớn để Hạ Khai có thể thoải mái khuếch tán khắp nơi mà không chút kiêng dè.

Khi vừa vào nhà, Hạ Khai cảm thấy tay chân mềm nhũn, mặt mày đỏ bừng.

Cậu nhìn chằm chằm vào Ngụy Thầm, rồi lại cúi đầu đầy bối rối.

Ngụy Thầm khẽ mỉm cười, nhẹ giọng: “Hơi nóng nhỉ?”

Hạ Khai thật thà đáp: “Gần đây em hay bị nóng.” Cậu vỗ nhẹ lên mặt mình: “Thầy ơi, em sắp đến kỳ ph át tình rồi.”

Dù Alpha cũng có kỳ ph át tình nhưng do Hạ Khai phát triển chậm nên cậu chưa từng trải qua lần nào. Trước đây, khi Hạ Khai bị giam trong phòng thí nghiệm, nơi họ cưỡng chế sửa đổi bộ gene của cậu, và giờ đây, cậu đang đứng trước ngưỡng cửa của lần kỳ ph át tình Omega đầu tiên trong đời.

Những thay đổi s1nh lý xa lạ khiến cậu lo lắng, không dám nói nhiều với Ngụy Thầm. Càng nói nhiều, tâm trạng cậu càng thêm rối loạn. Nhưng đồng thời, cậu lại mâu thuẫn, muốn dựa dẫm vào người thầy của mình, hy vọng tìm thấy sự an ủi từ hắn.

Hạ Khai bước đi, dáng vẻ loạng choạng. Ngụy Thầm hỏi: “Có cần tôi cõng em lên không?”

Hạ Khai sững lại, vội vàng lắc đầu: “Không cần đâu ạ.”

Giống như người lớn dìu trẻ con lên lầu, Ngụy Thầm từng bước một nâng đỡ Hạ Khai, để cậu leo lên bậc thang. Không khí oi ả như ngấm đầy hương vị khô ấm, dễ chịu từ hắn. Hạ Khai thất thần, ánh mắt vô thức trôi dạt đến tấm lưng rộng rãi và thẳng tắp của Ngụy Thầm.

Lần đầu tiên cậu gặp thầy của mình, đó là vào một mùa hè rực rỡ, khi ánh nắng nóng bức tràn ngập không gian.

Cánh cổng máy móc oai vệ mở ra. Lần đó, Ngụy Thầm thực hiện một màn trình diễn thao tác duy nhất và cũng là đầu tiên, nhưng không phải dành cho cậu. Hôm ấy, Hạ Khai lỡ lạc đường nhưng cậu vẫn nhớ rõ chiếc chiến cơ lướt bay tự do giữa không trung, hoàn hảo và mạnh mẽ. Mỗi đợt tấn công hay tuyến đường đều được tính toán tỉ mỉ, mạng lưới mà Ngụy Thầm bày ra chậm rãi gặm nhấm đối thủ.

Ngoài Ngụy Thầm ra, hôm ấy chỉ có người hướng dẫn tiếp đón hắn. Vì thế, ngay từ ấn tượng đầu tiên, Hạ Khai đã nhầm lẫn nghĩ Ngụy Thầm là thầy giáo nên cậu đã rất vui vẻ, hăng hái xin được hắn chỉ dạy.

Ngụy Thầm xuất hiện tại trường rất ít, hắn có vẻ rất bận rộn. Tuy nhiên, mỗi lần Hạ Khai yêu cầu được hướng dẫn, Ngụy Thầm đều đúng hẹn mà đến.

Nghĩ lại, từ đầu đến cuối, Ngụy Thầm luôn bao dung cậu một cách vô điều kiện, khiến Hạ Khai bất giác cảm thấy xấu hổ.

Hương thơm thoảng qua mũi khiến Hạ Khai bất giác mất thăng bằng, loạng choạng ngã về phía trước, vô tình đâm vào lưng Ngụy Thầm.

Ngụy Thầm thuận thế cõng Hạ Khai lên lưng. Tầm nhìn bất ngờ được nâng cao, Hạ Khai kẹp chặt chân, luống cuống cắn nhẹ vào lưỡi mình.

“Thầy ơi, em... em vừa thất thần nghĩ ngợi lung tung.”

Ngụy Thầm thuận theo lời cậu, bất ngờ dùng một giọng điệu lười biếng, trầm ấm đến lạ: “Khai Khai vừa nghĩ gì vậy?”

“...”

Hạ Khai nuốt khan, yết hầu khẽ chuyển động: “Thầy ơi.”

Cậu nhẹ giọng hỏi: “Thầy còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?”

Ngụy Thầm khẽ đáp: “Còn.”

Chủ đề bỗng chốc chuyển hướng, Hạ Khai lại hỏi: “Thầy ơi, pheromone của thầy đã từng được ghép đôi với ai chưa ạ?”

Với điều kiện của Ngụy Thầm, chắc chắn có không ít người muốn trèo lên cánh cửa ấy. Dù Hạ Khai và thầy mình chỉ thiết lập một mối quan hệ trên danh nghĩa nhưng khi nghĩ đến việc sau này thầy sẽ có một Omega khác, Hạ Khai không khỏi cảm thấy mất mát.

Cậu thật sự rất ích kỷ. Đã lợi dụng thầy giúp mình vượt qua kỳ ph át tình, lại còn tham vọng chiếm lấy sự tốt đẹp của đối phương. Không ai có thể mãi mãi ở vị trí cho đi mà không đòi hỏi sự đáp lại.

Ngụy Thầm trầm giọng nói: "Có."

"Vậy… tại sao không thành vậy ạ?" Toàn thân Hạ Khai nóng bừng. Cậu đã vượt qua ranh giới của một người học trò, vì một chút ích kỷ mà thăm dò đời sống riêng của thầy mình.

Ngụy Thầm lạnh nhạt đáp: "Vì tôi không thích."

Vài chữ đơn giản khiến Hạ Khai á khẩu. Câu trả lời này đủ để bộc lộ sự kiêu ngạo trong tính cách của Ngụy Thầm, hình ảnh dịu dàng trước đây của hắn trong lòng Hạ Khai bỗng trở nên xa cách.

Cậu tự nhủ: “Chắc chắn là có rất nhiều người muốn nên duyên với thầy nhỉ?”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.