Hắn hôn lên từng sợi tóc của cậu, lần lượt lướt qua từng lọn một, rồi tiếp tục men theo mép tóc đi xuống đôi môi. Cảm giác tê dại ngạt thở, không thể thoái lui.
Hạ Khai cố gắng mở đôi mắt rối loạn, Alpha này vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, khiến cậu vừa đắm chìm, vừa hoảng sợ.
Cảm giác hưng phấn và kích động xâm chiếm đầu óc cậu. Một mùi tanh mặn tràn ra bên mép - môi cậu bị cắn nứt, đầu lưỡi sắc nhọn li3m qua vết thương, cơn đau tê dại xuyên qua tận óc. Mắt Hạ Khai tối sầm lại nhưng một luồng sức mạnh bộc phát giúp cậu thoát khỏi vòng kiềm chế của Ngụy Thầm.
Không đường tiến, cũng chẳng đường lui, cậu ngã xuống hồ nước.
Chiếc đuôi lạnh lẽo cuốn chặt lấy mắt cá chân, kéo cậu trở lại đáy sâu.
Màn đêm dần bao phủ, không thể nhìn thấy gì dưới nước.
Hạ Khai bị nhấn chìm vào bóng tối vô tận, chỉ có ánh sáng yếu ớt hắt lên đường nét của Ngụy Thầm - một gương mặt tràn đầy d*c vọng.
Quản gia kính cẩn chờ đợi ngoài cửa, mắt cụp xuống, kiên nhẫn đợi cho đến khi bên trong hoàn toàn yên ắng, không còn một chút động tĩnh nào, mới lặng lẽ mang vật đang cầm trong tay tiến vào.
Ánh trăng như dải lụa bạc rơi xuống mặt nước, phản chiếu chiếc đuôi dài thẫm màu, dưới ánh trăng càng tăng thêm vẻ tà mị.
Chiếc đuôi chậm rãi kéo dài, để lại những vệt nước ướt trên thành hồ.
Ngụy Thầm lười biếng tựa người vào thành bể, cánh tay vẫn ôm chặt Hạ Khai đã thiếp đi trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-alpha-bi-bien-di/2713597/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.