Tất nhiên Cố Nam Ngạn không thể để một người phụ nữ làm chuyện này, nói với người đang trước mặt: "Cao Phỉ, tránh ra."
Tiếc là Cao Phỉ không nhúc nhích, còn nhiệt tình mời: "Cố đại ca, mau lên đi, đừng xấu hổ, tôi cõng anh."
Cố Nam Ngạn đầu đầy vạch đen: "Tôi không cần cô cõng, cô tránh ra đi."
“Tôi không cho!” Cao Phỉ cứng đầu, “Anh ngã đập mông, tôi hôm nay phải cõng anh”.
Cô vẫn luôn buồn rầu không biết làm sao để trả ơn Cố Nam Ngạn, cũng may, hôm nay cuối cùng cơ hội cũng đến, Cố Nam Ngạn ngã đập mông, cô có thể cõng anh lên núi?
Cố Nam Ngạn đối mặt với Cao Phỉ đang tùy hứng đột ngột không nói nên lời, định đi vòng qua cô, nhưng Cao Phỉ đột nhiên lùi lại, giữ chặt tay anh kéo về phía trước.
Cố Nam Ngạn bị sức lực mạnh mẽ kéo về phía trước, sau đó vững vàng rơi vào lưng ai đó.
Cao Phỉ đã sớm chuẩn bị, lập tức giữ chặt người phía sau, trực tiếp đứng dậy.
Khi Cố Nam Ngạn phản ứng lại, anh đã ở trên lưng của Cao Phỉ.
Không đúng, là ở trên lưng của anh.
Tim đập thình thịch trong lồng ngực.
Cố Nam Ngạn sắc mặt tối sầm lại, nghiến răng nghiến lợi: "Cao Phỉ, thả ta xuống!"
Cao Phỉ cuối cùng cũng cõng được người trên lưng, giọng điệu đắc thắng: "Tôi không bỏ!"
“Thả tôi xuống!” Cố Nam Ngạn giãy giụa muốn xuống.
Thật không may, Cao Phỉ đang sử dụng cơ thể của anh, sức lực cực lớn, cánh tay gắt gao khoanh chân anh lại, Cố Nam Ngạn giãy giụa vài cái vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-anh-de-bien-thanh-co-dien-vien-binh-hoa/1998129/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.