"Diêu Cẩn, sinh nhật vui vẻ~ Món quà này tớ đã chọn rất lâu, hy vọng cậu sẽ thích."
"À đúng rồi, cuối tuần này cậu có rảnh không? Tớ nghe nói bên Đông Hồ mới mở một quán cà phê mèo..."
Tận Tư Minh vừa bước ra khỏi lớp đã bắt gặp cảnh một nam sinh lớp bên đang nhiệt tình tặng quà sinh nhật cho Diêu Cẩn ngay cửa.
Chuyện này vốn cũng chẳng có gì lạ, dù sao giờ nghỉ nào cũng có không ít nam nữ tìm đến Diêu Cẩn. Nhưng điều khiến Tận Tư Minh khó chịu là nam sinh này cách đây không lâu vừa lén gửi thư tình cho cô.
Nam sinh hiển nhiên cũng nhìn thấy Tận Tư Minh. Hắn ngây ra trong chốc lát, sau đó cười gượng gạo, coi như chào hỏi.
Tận Tư Minh lập tức có cảm giác như sáng sớm ra đường đạp phải phân chó khô, chỉ muốn quay đầu trở về lớp ngay lập tức.
Tuy nhiên, lúc này giả vờ như chưa từng xuất hiện dường như đã không còn kịp nữa. Trước khi ánh mắt của Diêu Cẩn chạm đến mình, Tận Tư Minh cứng đờ người, giữ vẻ mặt vô cảm mà bước nhanh qua hai người họ.
So với cảm giác lúng túng, cô càng không muốn để Diêu Cẩn – con hồ ly tinh nhỏ kia – nghĩ rằng mình cố tình né tránh. Như vậy còn mất mặt hơn.
"Phì~"
Quả nhiên, vừa đi chưa được bao xa, phía sau đã vang lên một tiếng cười khẽ quen thuộc, pha chút khinh miệt.
Cười nhạo cô sao?
Tận Tư Minh lập tức tưởng tượng ra đôi mắt hồ ly thường xuyên phóng điện của Diêu Cẩn giờ đây đầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-be-ngoan-phan-hoa-thanh-a/2242309/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.