Tuy rằng ông chủ Tiền đối với việc tuyên truyền trên mạng vẫn có nghi ngờ và lo lắng, nhưng thấy Khương Nghiêm cùng Tiền Minh đều rất ủng hộ, thái độ cũng mềm xuống, dự định thử một lần.
"Người trẻ tuổi các cháu đã nói tương đối hữu hiệu như vậy, vậy chú đi thương lượng với bọn họ một chút." Ông ấy nói xong, lại nhìn về phía con gái mình, "Thao tác cụ thể như thế nào, cần tốn bao nhiêu tiền, Tiểu Lai con tốn chút tâm tư nhé, chúng ta không hiểu lắm phương diện này."
Ông chủ Tiền nói làm là làm, trà còn chưa uống xong đã đi đến cửa hàng của ông chủ Đinh, chắc là muốn mau chóng quyết định việc này.
Tiền Minh thoáng ngẩn ra, bất đắc dĩ cười: "Vẫn là cô lợi hại, cô nói mấy câu như vậy, ba tôi lập tức lay động."
Khương Nghiêm nhìn ra cô ấy có vài phần cô đơn, an ủi: "Phụ huynh phần lớn đều như vậy, người nhà tôi cũng thường xuyên cảm thấy người ngoài có lý, còn lời tôi nói chính là nói giỡn."
Tiền Minh cũng không thực sự so đo cái này, trong lòng cô ấy tất nhiên hy vọng lần này cửa hàng cũ không chỉ có thể chuyển mình, càng hy vọng món ăn truyền thống ngày càng bị lạnh nhạt có thể một lần nữa có được thời khắc nổi bật.
Sau khi tân trang lại cửa hàng cũ, mấy cửa hàng kia quanh năm nhìn qua dừng lại ở mười mấy năm trước rực rỡ hẳn lên, rốt cuộc cũng đuổi kịp bước chân của thời đại. Mặc dù không tính là khai trương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-bat-o-re-toi-len-nhu-dieu-gap-gio/2946408/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.