chương 81 - cha nuôi đi rồi, ông nội biến mất editor: idecidedtobegay + bé Bội ---0--- Cố Giai Mính mới ra khỏi nhà không lâu, Đổng Hân đã gửi tin nhắn đến, hắn đã ra khỏi nhà rồi, một tiếng nửa là đến tiệm, kêu y đến tiệm chờ trước. Cố Giai Mính quan tâm hỏi: "Sao cậu về sớm rồi, cãi nhau với người nhà hả? Mẹ cậu lại ép cậu đi xem mắt à?" Đổng Hân trả lời y bằng một mặt cười hắc hoá, hù Cố Giai Mính sợ hết hồn, đây nghĩa là không được hỏi nữa, hỏi nữa là quạu. Cố Giai Mính đứng chờ 20 phút trước cửa tiệm, cuối cùng Đổng Hân cũng về tới trong gấp gáp, mặc một cái áo lông vũ màu xám, đội nón, mang khăn quàng cổ, chỉ lộ ra một đôi mắt đẹp. Cố Giai Mính cười tủm tỉm sáp lại, định nhây hai câu, bèn nghe tiếng ho khan của hắn, Cố Giai Mính nhíu mày, "Cậu bệnh hả?" Đổng Hân cười cười, tháo khăn quàng cổ ra, lộ ra gương mặt tuấn tú xanh xao, "Hơi cảm thôi." Con thỏ tiểu nhị thành tinh không vui "hừ" một tiếng, dọn hàng tết từ trên xe xuống cùng bác tài, tuy bề ngoài mới 7 8 tuổi nhưng sức lực không nhỏ, đi ngang qua Đổng Hân tức giận nói: "Xen vào việc của người khác mới bị đó! Kết quả còn mất vui!" Cố Giai Mính xụ mặt, "Sao vậy? Có người bắt nạt cậu à?" Cố tiểu yêu phải ra mặt cho bạn mình, là yêu thì đập một trận, là người thì giả ma hù nó, thú hai chân nhân loại yếu ớt da mỏng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-cha-ruot-cua-con-trai-tim-toi-cua/2786439/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.