"Miệng tôi không sạch sẽ?" Cố Giai Mính nhướng mày cười, "Ít ra còn sạch hơn cái đầu chứa đầy tính toán của anh nhiều. Bảy năm trước anh đã làm gì, trong lòng anh không rõ à? Cứ tưởng tôi từng bị bao nuôi thì sẽ sợ anh sao? Tôi là người có giấy kết hôn đàng hoàng đấy nhé, anh có không? Muốn đấu thì chơi tới cùng, coi thử hậu thuẫn của anh có đủ mạnh không?"
Trước đó Cố Giai Mính đã bảo Mặc Uẩn Tề cho người điều tra Trần Huyên. Đánh nhau mà không chuẩn bị trước thì còn ra gì? Trần Huyên bị mấy câu nói móc thẳng vào điểm yếu, nghẹn họng không cãi nổi. Cái cục tức vừa nuốt xuống đã mắc ngang cổ, muốn nổ cũng nghẹn lại. Cố Giai Mính bây giờ có thân phận, hắn không dám gây chuyện chính diện. Ai cũng biết Mặc Uẩn Tề cưng chiều người yêu đến mức nào, trong giới giải trí không ai không rõ vị tổng tài này quý Cố Giai Mính như vàng, bây giờ còn có tới ba đứa con, tình cảm quá vững chắc. Trong khi đó hắn...
Trần Huyên mặt trầm xuống, rồi miễn cưỡng lấy lại bình tĩnh, quyết định tạm nhịn. Hắn không muốn dây dưa thêm chuyện này nữa.
"Chuyện chưa có chứng cứ mà đem ra bôi nhọ người khác, cậu không còn là lính mới nữa, nói chuyện nên có trách nhiệm đi." Trần Huyên nén giận lên tiếng.
Cố Giai Mính nheo mắt, trong lòng thầm nghĩ: Ồ, nhịn được dữ ta?
Những người đi đón cả hai đều trợn tròn mắt. Câu chuyện này rõ ràng có tin nóng! Nếu lời Cố Giai Mính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-cha-ruot-cua-con-trai-tim-toi-cua/2786502/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.