Ban đêm, đang ngủ bụng đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, Hà Nguyệt từ trong mộng tỉnh lại, quần lót ẩm ướt làm nàng đoán được kinh nguyệt tới.
Sợ làm bẩn khăn trải giường, nàng vội vàng xuống giường, Từ Thanh Dương theo phản xạ mà mở mắt ra, duỗi tay bắt lấy nàng: "Đi đâu?"
"Không có việc gì, ta đi WC, chàng tiếp tục ngủ đi." Hà Nguyệt gấp muốn chết, vội vàng đẩy tay hắn, hướng WC chạy tới.
Từ Thanh Dương loáng thoáng ngửi được trong không khí một tia máu tươi, sắc mặt chợt ngưng, cũng xoay người đi theo sau Hà Nguyệt.
Hà Nguyệt đi vào, một lúc lâu mới ra, Từ Thanh Dương nhìn sắc mặt nàng rõ ràng có chút trắng bệch, ngưng trọng nói: "Sao lại thế này? Nơi nào bị thương, đừng giấu ta."
Hà Nguyệt hơi quẫn, xua xua tay: "Ta không có việc gì, chính là chuyện của phụ nữ."
Từ Thanh Dương lại không buông tha, truy vấn nói: "Rốt cuộc chuyện gì, Hà Nguyệt, ta nói không cần gạt ta."
Hà Nguyệt bởi vì thân thể không khoẻ, tâm tình vốn dĩ có chút không tốt, bị Từ Thanh Dương ép hỏi, có chút nổi nóng.
Ngẩng đầu đang muốn dỗi lại, kết quả phát hiện Từ Thanh Dương tuy rằng cau mày, trong mắt lại là quan tâm không chút nào che giấu.
Hỏa khí giống như quả bóng bị chọt phá, lập tức tiêu đi.
"... Bà dì tới."
"Dì? Cái gì dì? Nàng còn có dì?" Từ Thanh Dương khó hiểu, vội vàng truy vấn nói.
Hà Nguyệt muốn cười, nhưng bụng ẩn ẩn phát đau làm nàng cười không nổi: "Chính là phụ nữ mỗi tháng đến một lần,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-chang-quan-nhan-tho-lo-mua-ve-nha/2452713/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.