Lúc Giang Vân Biên trở lại ký túc xá, Chu Điệt đã tắm xong đang ngồi trước bàn học lật xem một cuốn sách, dường như thói quen dùng ngón trỏ lật trang tiếp theo nên góc sách có hơi nổi lên.
Giang Vân Biên bỗng nhiên cảm thấy mắt cá chân mình có chút ngứa.
"Lá gan lớn nha, tiết tự học buổi tối lớp 12 cũng nghỉ." Nói xong mới sực nhớ ra mình không có lập trường gì để nói hắn.
Chu Điệt không có ngẩng đầu, rũ mắt đọc sách.
Nhưng Giang Vân Biên từ nhỏ đã quen việc trêu mèo chọc chó, từ trước đến giờ chỉ có thể là cậu không thích người khác, còn có Chu Điệt ngày hôm qua giống như đàn em giúp cậu bôi thuốc, kết quả hôm nay lại trở về dáng vẻ đại thiếu gia cao cao tại thượng, cậu tiếp thu không nổi.
*cao cao tại thượng: chỉ địa vị cao quý, hoặc thái độ khinh thường, coi rẻ người khác.
Cậu đem bánh trung thu mèo nhỏ đặt trên bàn Chu Điệt: "Tranh thủ ăn đi, không buông thả được bao lâu nữa đâu."
Đặt xuống xong cậu đi tìm quần áo tắm rửa, lúc từ phòng tắm đi ra, hộp bánh trung thu đã mở ra ăn xong rồi nhưng Chu Điệt lại không thấy đâu.
Người này lại chạy đi đâu rồi?
Giang Vân Biên vừa mới nghĩ như vậy thì Chu Điệt cầm di động cùng với nửa cái đầu mèo từ ngoài cửa đi vào.
Giang Vân Biên vừa tắm xong, tóc gáy còn dính nước, mặt mày cũng ướt ẩm tựa như sương mù, thu lại không ít kiêu ngạo ngày thường, thoạt nhìn có chút ngoan ngoãn.
Cậu mặc một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-danh-dau-alpha-sieu-kho-do/882632/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.