Phản ứng đầu tiên của Giang Vân Biên khi nhìn thấy Chu Điệt là làm thẳng đường viền cổ áo lại, sau đó rút tay đang che sau gáy về.
Cậu là một Alpha ngay thẳng, tại sao phải trốn tránh, che đậy giống như Omega?
Hơn nữa, buổi trưa cậu còn nói trước mặt người này là hai người bọn họ không thể nào cùng tồn tại, bây giờ không cần sửa những thứ này.
Chu Điệt đóng cửa lại, nhìn người nọ dường như không có việc gì mà đem băng dán ném vào thùng rác, thản nhiên lật một cuốn sách ra xem.
Vảy đã rớt ra, vết thương không nông, không lưu sẹo, đường cong sau cổ cậu lại sạch đẹp như lúc trước.
Chu Điệt lấy quần áo đi ra ban công, lại phát hiện bộ đồ mình cho Giang Vân Biên mượn đã phơi trên đó.
Hắn nghĩ Giang Vân Biên sẽ không giặt.
Giang Vân Biên ngồi trên ghế, cảm thấy Chu Điệt ít nhất sẽ không vui vì những lời cậu nói lúc trưa, nhưng không ngờ rằng người nọ tắm xong liền ra ngoài, đến trước khi tắt đèn mới trở về.
Đẩy cửa vào còn có một mùi bơ của thuốc ngăn mùi... Mùi vị này cậu biết, Giang Vân Dĩ nói nó rất lưu hành trong giới Omega.
Khi Giang Vân Biên nằm xuống lại cảm thấy sau gáy có chút đau đớn không giải thích được, như là thân thể đang có phản ứng gì đó.
Đệt, này là chuyện gì.
Cái gọi là "kỳ mẫn cảm" theo miệng vết thương kết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-danh-dau-alpha-sieu-kho-do/882638/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.