Thời điểm Giang Vân Biên tỉnh lại cả người đều khó chịu, trên da có một tia đau đớn lan tràn, giống như bị kim nhọn liên tục đâm vào cào xé, ngay cả hô hấp cũng bắt buộc phải cẩn thận.
Đệm chăn trên người nhiễm đầy mùi nước sát trùng, cậu ngồi dậy hồi lâu mới ý thức được mình đang ở bệnh viện.
"Cậu tỉnh rồi." Từ Chiêu Nhược ngồi một bên cười.
Giang Vân Biên thu hết vẻ mặt đau đớn chật vật, mặt lạnh mà nhìn cô.
"Đừng hung dữ như vậy chứ." Từ Chiêu Nhược càng xem càng cảm thấy hắn giống con chó con không được huấn luyện tốt, rõ ràng bị đau đến muốn suy sụp còn không chịu hạ mặt, bị ăn mệt cũng muốn hướng người nhe răng: "Cậu bị thương té xỉu, cho nên mới ở chỗ này."
Bị thương té xỉu, đệt.
Khi Giang Vân Biên đang cảm thấy mất mặt, ngoài cửa phòng truyền đến một trận ầm ĩ.
"Cô vội cái gì? Tôi đến gặp bạn trai tôi. Cô ầm ĩ lên làm gì!" Một cô gái đẩy cửa phòng ra, vẻ không kiên nhẫn trên mặt khi nhìn thấy Giang Vân Biên liền thu lại sạch sẽ.
Tiểu Mẫn đi theo phía sau, bàn tay vẫn hướng về tay nắm ở cửa, như là cố ngăn cản mà không thành công.
Tiểu Mẫn lúng ta lúng túng: "Anh Tiểu Giang, em không ngăn được cô ấy."
Từ Chiêu Nhược ngồi ở một bên nheo mắt, nhanh chóng nhận ra cô gái kêu "bạn trai" chính là nhân vật thứ ba tại hiện trường vụ tai nạn xe ngày hôm đó.
Cô gái lại không vì mình không thân không phận mà cảm thấy xấu hổ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-danh-dau-alpha-sieu-kho-do/882650/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.