Trên đường quay về, Nguyên Lý không ngừng ngoái đầu lại nhìn Sở Hạ Triều, ánh mắt đặc biệt chăm chú vào chiếc thắt lưng màu sẫm của hắn.
Sở Hạ Triều bị nhìn đến phát bực, lạnh lùng bắt gặp ánh mắt của Nguyên Lý: "Chị dâu đang nhìn gì thế?"
Nguyên Lý nói thật: "Nhìn thắt lưng của ngươi."
Một đồng xu cũng được Sở Hạ Triều trân trọng nhặt lên, chứng tỏ hắn còn nghèo hơn anh tưởng.
Người đàn ông có bờ vai rộng và vòng eo thon, thân hình chuẩn hình chữ V ngược. Cơ bắp dưới thắt lưng căng chặt, đầy sức mạnh bùng nổ. Nhìn vào thắt lưng của hắn cũng chẳng khác nào nhìn vào eo hắn.
Sau khi nói xong câu này, Nguyên Lý cảm nhận được ánh mắt của Sở Hạ Triều càng thêm lạnh lẽo, anh mới nhận ra rằng câu nói của mình có thể bị hiểu lầm.
Có vẻ như đã bị xem là khiêu khích.
Nguyên Lý sờ sờ mũi, cố gắng chữa cháy: "Hoa văn trên thắt lưng của tướng quân rất đẹp."
Sở Hạ Triều nhếch môi: "Đây là bộ đồ do người của chị dâu chuẩn bị."
Nói xong, ánh mắt hắn di chuyển đến thắt lưng của Nguyên Lý. Chị dâu chưa thành niên này vẫn là một thiếu niên, tay chân dài mảnh, không hẳn là yếu nhưng trong quân doanh thì hoàn toàn không đủ sức. Sở Hạ Triều nhìn thân hình mảnh khảnh của Nguyên Lý, đặc biệt là vòng eo mỏng manh, rồi mỉa mai:** "So với eo của chị dâu thì không đẹp bằng."
Nguyên Lý khách sáo đáp: "Đâu có đâu, thắt lưng của tướng quân đẹp hơn nhiều."
Hai người đàn ông đứng đó tranh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bi-tuong-quan-bat-di/1268709/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.