Úc Đinh từng nghĩ rằng yêu xa qua mạng là một chuyện rất kì diệu.
Mặc dù họ không bao giờ gặp nhau, hắn thậm chí còn không biết tên thật của cô hay cô sẽ trông như thế nào khi lớn lên, nhưng hơn ba trăm trang ghi chép trò chuyện hàng ngày cũng đủ để chứng minh họ đã giao tiếp ăn ý như thế nào.
Hắn vẫn sống trong trại trẻ mồ côi sau khi được gia đình nhận nuôi trước gửi về.
Chỉ có hai giờ ngắn ngủi vào mỗi chiều thứ bảy để hắn có thể gọi điện.
Hồi đó chưa có điện thoại thông minh.
Hắn đã viết trước một bản thảo dài mấy ngày và ghi âm lại gửi người kia.
Nhà cô bé đó có điện thoại.
Hắn biết cô sẽ nghe được ngay lập tức.
Nhưng hắn phải mất đến tuần thứ hai mới nhận được phản hồi của bên kia.
Cô ấy ít nói, thường chỉ đáp lại vài câu trong cuộc nói chuyện dài của hắn.
Nhưng chỉ với vài lời này, Úc Đinh đã phải liên tục bỏ tiền vào để nghe đi nghe lại.
Hắn rất thích giọng nói của cô.
Có lẽ do giai đoạn chuyển giọng nên hơi nhẹ và khàn, có xu hướng trung tính.
Rất hợp với những đường nét khuôn mặt xinh đẹp và đôi chút xa cách của ấy.
Tuy nhiên, đến năm lớp sáu tiểu học, cô không còn gọi điện cho hắn nữa.
Cả hai chủ yếu liên lạc qua thư từ và đôi lúc sẽ trên QQ.
Lúc đó Úc Đinh biết cô là người ngoài lạnh trong nóng, không giỏi diễn đạt bằng lời nói.
Dù cô nói chuyện với hắn rất ít mỗi khi qua điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bien-thanh-husky-cua-tinh-dich-lanh-lung/1641236/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.