Cố Kinh Giới gọi món bò bít tết của khách sạn.
Có lẽ là do tâm trạng tốt, anh còn mở một chai rượu vang đỏ và rót một ít vào ly.
Rượu đỏ như máu rót vào chiếc ly cao, ánh đèn hơn tối ngả xuống một màu rực rỡ lung linh.
Cố Kinh Giới bưng ly rượu nhấp một ngụm, đôi môi mỏng khó tránh khỏi nhuốm màu đỏ rượu.
Anh dùng đầu lưỡi liếm nhưng khóe môi vẫn còn sót lại vết.
Tiểu Vương đứng bên cạnh nhìn đến ngây người.
Dù đã làm trợ lý cho Cố Kinh Giới nhiều năm nhưng cậu ta vẫn luôn phải trầm trồ trước vẻ đẹp vượt giới tính mỹ mạo và kinh diễm của Cố Kinh Giới.
Như một vị đạo diễn đã hợp tác từng nói, rất khó để dùng những từ ngữ khách quan để miêu tả vẻ ngoài của Cố Kinh Giới.
Bởi vì mỗi một người nhìn thấy anh đều sẽ vô thức bị ảnh hưởng bởi ánh nhìn chủ quan.
Gương mặt của anh ở ngoài đời cũng tựa như gương mặt trong phim được bao phủ bởi tám trăm lớp bộ lọc, phá lệ có hương vị.
Nước da trắng ngần, đôi môi hồng mọng nước gợn sóng.
Đẹp như một bó hoa.
Úc Đinh ngước nhìn Cố Kinh Giới, vô cớ nghĩ đến Dorian Gray trong tiểu thuyết của Wilde.
Nghe nói đấy là một chàng thiếu niên xinh đẹp như hoa hồng đến từ địa ngục.
Lúc đầu Úc Đinh không biết người này.
Hắn có thành tích học tập kém, từ nhỏ đã chẳng đọc được bao nhiêu sách.
Vẫn là mối tình đầu... Không, Cố Kinh Giới kể cho hắn.
"Em không ăn sao? Bò bít tết đấy. "
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bien-thanh-husky-cua-tinh-dich-lanh-lung/1641245/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.