Apollo liên lạc với Dionysus, còn Dionysus thì lấy được địa chỉ từ mấy người bạn trong studio của Kassandra.
Vừa nhận được tin, Apollo lập tức bắt taxi từ sân bay thẳng đến phòng cấp cứu bệnh viện.
Anh bước nhanh vào khu cấp cứu, từ xa đã thấy Alexei đang tạm biệt hai người trẻ – chắc là đồng nghiệp hoặc bạn bè của Kassandra ở đây.
Rõ ràng lúc trước còn sốt ruột đến cháy ruột gan, vậy mà Apollo lại đột nhiên khựng lại. Một cảm giác khó tả như giữ chân anh lại – anh thật sự không muốn đối mặt với những người thân quen của Kassandra mà anh chẳng hề biết đến. Chỉ đến khi hai người kia khuất bóng, anh mới bước đến gần Alexei.
"À, là cậu à." Alexei mệt mỏi lau mặt, thậm chí chẳng hỏi Apollo biết chuyện bằng cách nào, hay sao lại đến được đây.
Cũng đã hơn nửa năm Apollo không gặp Alexei – người con cả nhà Rowan cũng vừa bay gấp từ bên kia Đại Tây Dương về, có khi còn đến sớm hơn Apollo nửa ngày. Vừa đáp xuống đất còn chưa kịp nghỉ ngơi, trên mặt đã lún phún râu xanh.
"Cô ấy..." Giọng Apollo khản đặc, như bị bóp nghẹt.
Alexei liếc nhìn phòng bệnh cấp cứu đóng kín: "Kiệt sức cộng hạ đường huyết, ngất xỉu. Không nguy hiểm đến tính mạng."
Apollo vịn vào tường hành lang, thở phào nhẹ nhõm, thì thầm: "Không nghiêm trọng là tốt rồi..."
"Giường cấp cứu ở đây rất căng, e là em ấy tỉnh lại là phải xuất viện liền," Alexei nhíu mày, đầy lo lắng. "Mà cho em ấy về nhà ngay thì chắc chắn lại bướng, chưa được mấy ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-bo-roi-apollo-he-thu/2700803/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.