Trong khoảnh khắc đó, lòng Thẩm Kim Loan chìm nổi như thể sắp bị ánh mắt kia nhấn chìm.
Vòng tay người đàn ông vững chãi mạnh mẽ, hình nhân giấy mỏng manh yếu ớt, dù hồn phách nàng có giãy dụa thế nào cũng không hề lay động.
Nhưng trong từ đường họ Triệu làm gì có động phòng, nàng ngước mắt nhìn, ngoài kia tuyết phủ đầy đất, cuối cùng chỉ còn lại cỗ quan tài đen kịt lẻ loi.
Chẳng lẽ, cỗ quan tài này chính là động phòng của nàng và Cố Tích Triều?
Thẩm Kim Loan mở to mắt, hồn phách suýt chút nữa đã bay ra khỏi xác.
Đây đâu phải động phòng, rõ ràng là sau khi làm lễ xong sẽ bị nhốt vào trong quan tài.
Không biết có phải vì quá kinh hãi mà mắt hoa lên không, nàng dường như thấy tấm ván quan tài dày nặng kia khẽ động đậy.
“Sống cùng chăn, chết cùng huyệt – Mở quan tài!”
Phu thê hợp táng, chết cùng một huyệt.
Quy tắc bất thành văn của hỷ sự tang ma, hình nhân giấy của người chết sẽ vào quan tài trước, người sống sau khi chết sẽ hợp táng.
Sau khi chết, hồn phách nàng từng bị nhốt trong cỗ quan tài tối tăm không thấy ánh mặt trời ở Vĩnh Nhạc Cung. Giờ đây, cứ nhìn thấy ván quan tài là nàng lại sợ hãi vô cùng.
Câu “mở quan tài” này, thật sự đã nắm trúng điểm yếu của nàng, thậm chí còn khiến nàng kinh hồn bạt vía hơn cả việc cùng Cố Tích Triều vào động phòng, chết cùng một huyệt.
Cầu xin Cố Tích Triều tha thứ là không thể, dù sống hay chết đều không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-chet-ke-thu-dot-huong-muoi-nam-cho-ta/2963661/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.