Người đàn ông vừa mỉm cười, trái tim Lâm Lạc cũng theo giọng nói từ tính ấy mà đập nhanh hơn.
Cảm giác nhiệt độ từ cổ tay người đàn ông trong lòng bàn tay mình đột nhiên trở nên rất rõ ràng.
Lâm Lạc đột ngột buông tay ra, quay mặt đi nói nhỏ: "Việc gì đến anh chứ?"
Trên má phải, nơi Tỉnh Ngộ chạm vào dường như vẫn còn nguyên nhiệt độ trên ngón tay của người đàn ông ấy.
Ấm, khô, còn có vết chai mỏng.
Cùng Tỉnh Ngộ trong ấn tượng của Lâm Lạc hoàn toàn không giống.
Cậu cũng không biết tại sao bản thân lại đột nhiên nghĩ đến những thứ này.
Loạn cào cào lên rồi.
“Được rồi, là tôi không nên quản cậu.” Tỉnh Ngộ nói, “Tôi nên để cho cậu mang hạt cơm này đến trường, để cho bạn học của cậu nhìn thấy.”
Tỉnh Ngộ cười thành tiếng, bàn tay mạnh mẽ vò vò mái tóc ngắn của Lâm Lạc.
Nam sinh cấp ba bắt buộc phải để tóc ngắn ngang tai, thậm chí có bạn nào để tóc dài sẽ bị phê bình.
Dù Lâm Lạc cũng để tóc ngắn, nhưng xoa rất thích.
Lâm Lạc không cảnh giác liền bị chạm vào, da đầu đột nhiên tê dại.
Mặt cậu đỏ bừng ngay lập tức, cũng không biết đó là tức giận hay gì khác.
“Được rồi, xuống xe đi.” Lâm Lạc chưa kịp phản ứng, Tỉnh Ngộ đã mở cửa xe, “Tôi còn có việc, không làm phiền cậu nữa.”
Lâm Lạc cứ như vậy xuống xe.
Nhìn Tỉnh Ngộ từ cửa sổ xe vẫy vẫy tay với cậu, sau đó lái xe đi, trong lòng vẫn có chút không thoải mái.
Lâm Lạc ngây người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-chet-tranh-cua-toi-noi-tieng-khap-the-gioi/181326/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.