Lạc Dực Thừa lẳng lặng nhìn ba mình, "Con gái của tôi ở đâu? Có phải nó đã lên đảo rồi không?".
Mấy năm trước Lạc Dực Thừa nghe được tin người ta tìm thấy san hô đỏ ở vùng biển thuộc một hòn đảo, cho nên lập tức tới đó. Nào ngờ lại bị trúng kế, trên hòn đảo kia hoàn toàn không có san hô đỏ, mà là một cái bẫy. Lúc đó ông ấy tránh được âm mưu nhưng lại bị thương nhẹ, vốn dĩ muốn chạy về nhà, nhưng chạy được nửa đường tình cờ gặp phải tàu của Lạc gia trên biển. Sau đó ông ấy bị nhận ra, còn bị trưởng lão gia tộc cưỡng chế đưa về Lạc gia.
Ba mẹ bức bách ông ấy có con với chị dâu, ngay cả khi họ biết rằng ông ấy đã có vợ con ngoài đảo, họ vẫn khăng khăng ép buộc ông ấy cưới cho bằng được. Ông ấy không chịu, cho nên bị giam cầm ở cấm địa.
Lúc đó Lạc Dực Thừa gần như phát điên, ông ấy rất nhớ vợ con của mình. Nhưng lần này ba mẹ đã hạ quyết tâm rồi, chỉ cần ông ấy không đồng ý có con với chị dâu thì sẽ không cho ông ấy ra ngoài.
Ban đầu ông ấy vô cùng nôn nóng và bất an, trong lòng cũng có chút hy vọng, nghĩ rằng có lẽ ba mẹ sẽ nhanh chóng hiểu được ông ấy vô cùng kiên định, rồi họ sẽ thả ông ấy ra. Nhưng ông ấy đã xem thường quyết tâm và tư tưởng độc đoán độc tài của đôi cha mẹ này. Họ hoàn toàn không để ý đến nguyện vọng của ông ấy, nếu ông ấy không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-chia-tay-toi-o-gioi-giai-tri-bao-hong/880132/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.