Đám người Liêu Hữu nhìn thấy mấy chục người đang đứng ở cửa phòng thí nghiệm cũng ngây ngẩn cả người. Trước đó, người của bọn họ đang canh giữ bên ngoài thì gặp phải một bầy thây ma buộc phải rút lui, vì vậy không quá hiểu biết đối với tình huống bên này.
Vẻ mặt Liêu Hữu không cảm xúc, nhìn mấy chục người và hỏi: "Các cậu là ai?".
Một gã đội trưởng trong số mấy chục người đó chủ động lên tiếng, "Chúng tôi chạy nạn đến chỗ này".
"Trước đó chạm trán bầy thây ma ở bên kia, sau đó bị đuổi đến gần đây. Chúng tôi đã giải quyết bớt một số thây ma, nhìn thấy tòa nhà này nên chạy đến trốn và chờ cứu viện tới".
Sau đó, anh ta dùng ánh mắt khát khao và mong đợi để nhìn Liêu Hữu, "Các anh có thể đưa chúng tôi trở về căn cứ cùng các anh không?".
Lạc Ninh nhận ra, đây là đội trưởng của đội đang xếp hạng nhất. Diễn kịch cũng rất xuất sắc, thoạt nhìn có vẻ là như thế thật.
Liêu Hữu bán tín bán nghi, "Các cậu gặp nạn, tất nhiên chúng tôi sẽ đưa các cậu trở về căn cứ, nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc".
"Các cậu cứ ở đây chờ, sau khi tôi xong việc sẽ bảo người đến đây đón các cậu".
Bây giờ vận chuyển thiết bị phòng thí nghiệm và tài liệu quan trọng mới là chính sự. Những người này trốn ở đây tạm thời cũng sẽ không có chuyện gì nguy hiểm.
Gã đội trưởng nọ lộ vẻ thất vọng, "Thế à?".
"Đành vậy, nhưng anh nhất định không được quên chúng tôi đó", anh ta nhấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-chia-tay-toi-o-gioi-giai-tri-bao-hong/880257/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.