Bất ngờ của Ngu Lê
Ở một góc nhà họ Diệp có một căn phòng nhỏ không ai sử dụng.
Ngu Lê dẫn Diệp Tri Tầm đến trước cửa phòng, rồi chỉ vào bên trong:
"Em mở ra đi, sẽ thấy bất ngờ."
Diệp Tri Tầm tò mò đẩy cửa vào, ngay lập tức đứng sững lại.
Bên trong căn phòng không có đồ đạc gì, nhưng trên sàn trải thảm chất đầy những hộp quà, trông như một ngọn núi nhỏ.
"Sao lại có nhiều quà thế này?" Diệp Tri Tầm ngạc nhiên quay lại hỏi Ngu Lê.
"Em mở từng món ra thì sẽ biết. Bắt đầu từ hộp đầu tiên bên trái," Ngu Lê nói, ánh mắt đầy chờ mong.
Diệp Tri Tầm tiến vào, cầm lấy hộp quà đầu tiên, mở ra. Bên trong là một tấm thiệp viết tay với nét chữ quen thuộc của Ngu Lê.
[A Tầm yêu quý, hôm nay là sinh nhật đầu tiên của em. Em là một bé con ngoan ngoãn và đáng yêu. Dù chưa biết đi, nhưng em bò rất nhanh, là một bé bảo bối mũm mĩm. Chị tặng em một chiếc khóa trường mệnh, chúc em luôn khỏe mạnh và vui vẻ ^_^.]
Nhìn dòng chữ ấy, nước mắt Diệp Tri Tầm không kìm được mà rơi xuống. Cô nhận ra đây là quà sinh nhật bù mà Ngu Lê đã chuẩn bị cho từng năm cô chưa từng có quà.
"Em khóc gì chứ, mới chỉ món đầu tiên thôi mà. Ngoan nào..." Giọng nói nhẹ nhàng của Ngu Lê vang lên bên tai. Nàng cúi xuống, lau nước mắt cho Diệp Tri Tầm bằng bàn tay ấm áp.
Ngẩng lên, Diệp Tri Tầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-danh-dau-nham-chi-cua-ban-gai-cu/2885999/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.