Tối hôm trước, hai người đã đến khách sạn sớm để chuẩn bị. Cả hai bàn bạc sẽ không mang theo Đoàn Đoàn và Cầu Cầu, nhưng đến lúc sắp đi, hai bé con đã bò lăn từ trong phòng ra tìm hai người.
Đoàn Đoàn bò chậm rãi, người nghiêng ngả, trong khi Cầu Cầu bò nhanh thoăn thoắt, đôi đầu gối như có gió thổi qua, một trước một sau tiến tới, miệng ê a không ngớt.
Nhìn hai đứa nhỏ bám chân không rời, Diệp Tri Tầm đành bất lực thở dài:
"Thôi, hay là mang chúng theo đi."
Ngu Lê cũng không nỡ để hai bé ở nhà, nên liền đồng ý.
Mang theo hai đứa trẻ đồng nghĩa với việc phải chuẩn bị thêm rất nhiều đồ đạc. Cả hai người mất khá lâu để sắp xếp xong hành lý trước khi xuất phát.
Lúc đầu, việc đưa hai bé đi cùng khiến không khí rất vui vẻ, nhưng đến tối, sau một ngày dài mệt mỏi, khi Ngu Lê đã lăn ra ngủ, Diệp Tri Tầm vẫn muốn gần gũi hơn. Đáng tiếc, cô chỉ có thể ôm Ngu Lê mà cọ cọ, rồi ngoan ngoãn để nàng nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau
Khi Ngu Lê và Diệp Tri Tầm thức dậy để trang điểm, hai bé cũng tỉnh giấc, đòi uống sữa. Uống xong, chúng không chịu nằm im mà ngồi trong xe nôi, chăm chú nhìn hai người trang điểm.
Đoàn Đoàn vừa gặm thanh nghiến răng vừa vươn tay béo múp đòi món đồ khác. Trong khi đó, Cầu Cầu khanh khách cười, để lộ hai chiếc răng sữa, trông như đang tán thưởng vẻ đẹp của hai người.
Diệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-danh-dau-nham-chi-cua-ban-gai-cu/2886001/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.