Trình Uyên Hề, trong quá trình nỗ lực cho sự nghiệp và gia đình này, cũng gặp được chân mệnh thiên tử của đời mình — người ấy là một nhà quay phim từng đoạt nhiều giải thưởng quốc tế. Hai người quen nhau trong một buổi triển lãm nhiếp ảnh, Trình Uyên Hề vừa gặp đã hợp ý, rồi đem lòng yêu nhau. Sau khi kết hôn hai năm, họ nhận nuôi một bé gái.
Khi Trình Trạm Hề ba mươi lăm tuổi, cô và Úc Thanh Đường từng bàn đến chuyện có con. Nhưng theo thời gian trôi qua, Trình Trạm Hề dần nhận ra bản thân không thể chấp nhận việc có một đứa trẻ chen vào giữa cô và Úc Thanh Đường, cho dù đứa bé đó mang chung huyết mạch của hai người. Úc Thanh Đường từng vì cái chết khi sinh nở của Úc Từ mà mang nỗi ám ảnh suốt mười năm, hơn nữa, suy nghĩ của nàng và Trình Trạm Hề lại trùng hợp, nàng không cần con, chỉ cần tình yêu giữa hai người là đủ. Tình cảm của nàng dành cho Trình Trạm Hề vừa sâu vừa trọn, nàng không muốn chia sẻ với bất kỳ ai khác.
Vừa khéo Trình Uyên Hề đã có con, nên họ vẫn có một "chất nữ" ( cháu gái ) để yêu thương, để cùng chơi đùa. Con gái của Trình Uyên Hề tên là Trình Quân — "Quân" mang ý nghĩa ánh sáng mặt trời, hy vọng cô bé sau này có thể rực rỡ, tỏa sáng như nắng mai. Tiểu Trình Quân rất dính cô cô của mình, thường xuyên kéo cô cô và cô phụ lại thì thầm nhỏ to. Có lần Trình Trạm Hề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-dao-hon-huyen-tien/2953747/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.