"Có thai..."
Lâm Thù Văn lẩm bẩm, tựa như đang ở trong một giấc mơ, trước tiên cúi đầu nhìn chằm chằm bụng mình một lát, sau đó nhìn lại Tần Nguyên, cuối cùng nhìn Nghiêm Dung Chi, không thể tin được hỏi: "Sao lại có con vậy?"
Thành thân được mấy năm, lúc đầu cũng sẽ nói chuyện không đâu, mơ tưởng về việc này, nhưng theo thời gian trôi qua, cậu không còn nghĩ tới bản thân sẽ có thai, vội vàng kiếm tiền, vội vàng làm chưởng quầy.
Nghiêm Dung Chi luôn luôn tin tưởng y thuật của Tần Nguyên, nghe vậy, nắm chặt bàn tay mềm như bông đặt trên đầu gối của Lâm Thù Văn, nhìn bụng của cậu, hỏi Tần Nguyên: "Chúng ta nên chú ý cái gì?"
Tần Nguyên hắng giọng.
Ban nãy lúc kiểm tra cho Lâm Thù Văn, phát hiện dưới vạt áo có chút dấu vết, bèn nói: "Ba tháng đầu thai vẫn chưa ổn định, cho nên cố gắng giảm chuyện hành phòng lại một chút."
Tốt nhất là không làm.
Lâm Thù Văn nhớ tới đêm qua còn cùng Nghiêm Dung Chi lăn qua lộn lại trên giường, không khỏi im lặng, chột dạ không thôi.
Tần Nguyên tỉ mỉ nói chi tiết chuyện dưỡng thai cho hai người nghe, giải thích xong thì nói: "Ta sẽ lấy giấy bút viết lại, nếu công tử còn cảm thấy cơ thể mệt mỏi, trước tiên nên nghỉ ngơi nhiều hơn, ta không quấy rầy nữa."
Tần Nguyên viết xong tờ giấy, lúc ra cửa thì bị Nghiêm Dung Chi gọi lại.
Nghiêm Dung Chi vẫn hỏi chuyện về Lâm Thù Văn, mãi đến khi bị người trong phòng thúc giục, hắn mới để Tần Nguyên đi, rồi quay người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-dia-chu-nho-bi-ep-ve-que/2523580/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.