Hạ qua đông đến, đông đi xuân tới, việc đầu tiên mà Lâm Thù Văn muốn làm nhất lúc này, đó là cải tạo lại sân vườn Lâm gia.
Dù viện cũ đã được sửa chữa, nhưng ở đây gần bờ sông, bên dưới lại có mạch nước ngầm, mỗi khi vào hạ trời đổ cơn mưa to, đáy giếng bị thấm nước rất dễ ố vàng, ẩm ướt, lần này cải tạo lại sân Lâm gia, cậu dự định sẽ thay đổi một số thứ.
Lâm Thù Văn không có kinh nghiệm trong chuyện này, nên mời một người thợ xây chuyên nghiệp đến, để chọn lựa và thiết kế, cách Nghiêm trạch không xa.
Vật liệu xây dựng cũng muốn chọn nguyên liệu tốt nhất, cậu bèn hỏi ý kiến Nghiêm Dung Chi, chuyên tâm lắng nghe, dùng bút viết một danh sách ra giấy, mọi việc gần như đều tự mình làm lấy, không nhờ Nghiêm Dung Chi giúp đỡ.
Cha mẹ qua đời đã lâu, việc cậu có thể làm cho Lâm gia cũng chỉ còn lại việc này, dù đã thân cận với Nghiêm Dung Chi, nhưng trong lòng cậu vẫn kiên định với ý nghĩ này.
Nghiêm Dung Chi tôn trọng lựa chọn của cậu, lúc cậu cần giúp đỡ thì đưa ra vài lời khuyên, còn lại thì cũng chỉ là lúc cậu mệt mỏi thì sẽ đưa bờ vai để cậu dựa vào, nắm chặt tay cậu, truyền cho cậu niềm tin để tiếp tục kiên trì.
Đương nhiên, đây đều là ý nghĩ của Lâm Thù Văn, cậu muốn đích thân cải tạo lại sân, Nghiêm Dung Chi tự nhiên đồng ý, nhưng cũng không để cậu quá mệt nhọc, có khi bận đến mức quên ăn cơm, thiếu ngủ, nam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-dia-chu-nho-bi-ep-ve-que/2523584/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.