Thẩm Chiêu Chiêu: "Nhưng chẳng phải ngày trước anh đã nói em cũng ngốc nghếch như cậu ấy sao? Ngốc chơi với ngốc thì quá hợp rồi còn gì?"
Thịnh Trử Ý: "Sau đó chơi càng lâu càng ngốc hơn?"
Thẩm Chiêu Chiêu:......
Sao trước đây cô không nhận ra tên này có tài ăn nói châm chọc như thế nhỉ?
Một lúc sau, thấy Diệp Vi An và Mạnh Phi Nhi vẫn chưa ra khỏi biệt thự, Thẩm Chiêu Chiêu nghĩ mình nên vào xem thử. Suy cho cùng thì là do cô làm bẩn quần áo của người khác.
Có lẽ mình có thể giúp được chút ít.
Biệt thự rất lớn, Thẩm Chiêu Chiêu đi một vòng mà không tìm thấy Diệp Vi An, đành đi ra ngoài trước.
Vừa tới cửa, cô đã thấy Diệp Vị An ở bên ngoài rồi.
"Quần áo của cậu ổn chứ?" Thẩm Chiêu Chiêu bước tới hỏi.
"Không sao, đã xử lý xong rồi." Diệp Vi An mỉm cười với cô.
Thẩm Chiêu Chiêu nhìn qua, tuy rằng đã xử lý nhưng vẫn còn sót lại vết mờ nhẹ.
"Xin lỗi." Cô nói.
"Tớ đã bảo là không sao mà, cậu cũng đâu có cố ý, đừng để trong lòng nữa." Diệp Vi An tốt bụng nói.
Nếu không có chuyện đưa nước hộ và Diệp Trăn, Thẩm Chiêu Chiêu thật sự cảm thấy cô ta chính là một nữ thần hoàn mỹ.
"Không cần phải giả vờ quan tâm ở đây, tôi thấy rõ ràng là cậu cố tình muốn làm Vivian của chúng tôi bẽ mặt! Chẳng qua là do Vivian của chúng tôi tốt tính nên mới không so đo với cậu. Nếu là tôi, tôi sẽ không dễ dàng tha thứ cho cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-duoc-ban-trai-truc-ma-chieu-chuong/2293058/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.