Tác giả: Tô Nhàn Nịnh
Edit by Freya
Giọng nói lười nhác của cô gái phá lệ rõ ràng.
Tức khắc.
Ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn về phía Bùi Doãn Ca.
Chỉ thấy Bùi Doãn Ca từ cửa không nhanh không chậm đi đến trước mặt bọn họ.
Cuối cùng, ánh mắt cô dừng trên người ông nội Tần.
Bùi Doãn Ca nhìn ông cụ trước mặt đáy mắt không giấu được vui sướng, chần chờ một lát, “Ông nội?”
“Ca Nhi, có phải trên đường xảy ra chuyện gì không? Hay là trường học có nhiều bài tập, Ca Nhi sao lại gầy nhiều như vậy??”
Ông nội Tần càng nói càng đau lòng, nắm tay Bùi Doãn Ca, đáy mắt ngoài áy náy còn có tự trách.
Nếu thân thể ông có thể sống lâu một chút, còn có thể nuôi dưỡng Ca Nhi bên người, để Ca Nhi sống cuộc sống tốt đẹp mười, hai mươi năm nữa.
Nhưng cố tình tạo hóa trêu người, thân thể này của ông, cùng lắm chỉ có thể sống thêm một hai năm.
Nếu như ông đi rồi, không yên lòng nhất chính là Ca Nhi.
Nghĩ vậy, hốc mắt ông nội Tần có chút đỏ lên.
“Không phải.”
Bùi Doãn Ca nhìn ra được, ông cụ trước mắt thật sự đối tốt với cô, nhưng trong lúc nhất thời, cô rất khó tiếp nhận người thân của nguyên chủ.
Không bao lâu, mặt mày Bùi Doãn Ca hiện ra nhàn nhạt bất đắc dĩ, nhẹ giọng cười nói, “Ông nội, vừa rồi tiết tự học cháu ngủ quên, cho nên không kịp thời chạy tới.”
Nghe được lời này, Tần Hữu Kiều biểu tình khinh miệt, khóe miệng nhịn không được gợi lên một độ cong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-duoc-cac-anh-trai-doan-sung-ta-tro-minh-roi/458652/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.