on: absolute;”>“Thím Lưu, Tiểu San bị cảm còn chưa khỏi sao?”Ngạn Hi suýt chút nuốt ngụm nước súc miệng vào bụng, thầm nghĩ thằng nhỏ còn rất đáng yêu, ngây thơ không sao chịu được. Từ khi trong nhà có thêm ba con mèo, công việc làm “gia sư” Long Ngạo Thiên của Nhã Thư cũng chính thức bắt đầu. Nhưng mà thầy giáo nhỏ hay nói lắp bắp, cho dù tức giận cũng mắng không được mấy câu, rất dễ tủi thân ấm ức.
Không cho người khác uống có phải quá tàn nhẫn không?
“Ah! Đánh người rồi! Giết người rồi, người đâu, con trai tôi.” Bà cụ khóc lóc một hồi, chạy đến trước mặt Ngạn Hi muốn túm tay cậu, bị Ngạn Hi né tránh. “Được rồi được rồi, con đưa điện thoại cho chú Vương được không?” Nghe giọng điệu này của nó, phỏng chừng nói cũng không rõ ràng đầy đủ. Lúc Ngạn Hi về đến nhà, thím Lưu đang chuẩn bị bữa tối, cậu cởi áo khoác treo lên móc quần áo cạnh cửa ra vào, thay giày xong đi vào bếp hỗ trợ.
“Xùy, nhà tôi không thiếu mấy đồng tiền kiện.” Ngạn Hi cười khẽ, giảng đạo lý với mấy người kia cũng vô dụng, trực tiếp đưa ra hình phạt mới là tốt nhất: “Đúng rồi, bây giờ bọn họ ở đâu?”
Cậu xoa đầu nhỏ của Nhã Thư an ủi: “Chúng ta phải trừng phạt bạn nhỏ Thiệu Sanh Tinh, Thiệu Sanh Tinh thích uống nước trái cây nhất, tối nay phạt bạn ấy không uống nước trái cây nữa được không?”
Vừa rồi nó đang cầm gói khoai tây chiên dỗ bạn, kết quả còn chưa thành công thì Ngạn Hi đã tiến vào. Thật sự là rất tủi thân, nghe như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ga-cho-ong-cha-co-phong-cach-thoi-trang-smart-cua-tra-cong/972382/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.