Chuyển ngữ: Duma 21 chương rồi mà vẫn chưa đâu vào đâu:v
Khi Dung Dữ tỉnh lại thì thấy áo khoác của Cố Minh Hoài đang đắp trêи người hắn.
Lúc ra ngoài không nghĩ sẽ ngủ qua đêm nên trêи xe cũng không chuẩn bị thảm. Gió biển đêm rất lạnh, Cố Minh Hoài mới cởi áo khoác ngoài xuống đắp cho hắn, bọc hắn lại kĩ càng.
Cố Minh Hoài chỉ còn mặc một cái áo sơ mi mỏng, bị Dung Dữ gối lên nên có chút nhăn.
Dung Dữ hơi hé mắt, hàm hồ hỏi: "Anh không lạnh à?"
Cố Minh Hoài nói: "Không lạnh, ôm em rất ấm."
Dung Dữ đáp một tiếng, híp mắt nhìn mặt trời trêи cao: "Mấy giờ rồi anh?"
Cố Minh Hoài nhìn đồng hồ: "Tám giờ rồi."
Mặt trời mọc tất nhiên là không ngắm được, nắng cũng sắp chiếu đến ʍôиɠ rồi.
Dung Dữ ngồi dậy, không vui nói: "Sao anh không gọi em dậy?"
Trong ngực Cố Minh trống không, lúc này mới đứng dậy phủi cát trêи người: "Anh kêu rồi, mà cậu cá nhỏ nào đó mãi vẫn không dậy."
Không những không tỉnh mà còn nói mớ.
Tâm trạng Cố Minh Hoài rất tốt. Trong mơ cá nhỏ lại gọi anh là mặt trời, trong lòng cá nhỏ anh quan trọng đến thế ư?
Anh đưa tay cho Dung Dữ: "Đứng lên nào, chúng ta về."
Dung Dữ được anh kéo lên còn hơi buồn buồn: "Em lại phải ở một mình."
"Vậy mai hai ta lại tới." Cố Minh Hoài vỗ vỗ cát sau quần Dung Dữ.
"Không tới nữa." Dung Dữ từ chối, "Em thấy rồi."
Cố Minh Hoài càng buồn cười: "Em thấy trong mơ à?"
"Đúng vậy, em đã thấy trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1811248/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.