Tác giả: Phù Bạch Khúc.
Chuyển ngữ: Nhập pass "Yêu editor" để được đọc.
Màn đêm vừa buông xuống, cô hồn trong mộ sẽ bay ra hóng gió, chứ ở cả ngày trong mộ cũng quá buồn chán.
Có một vài mộ bỏ trống vì chủ mộ đã bị câu đi đầu thai.
Những con quỷ ở lại đều là quỷ mới chưa qua 49 ngày, hoặc là mấy con quỷ đã ở từ lâu, oán niệm hay chấp niệm quá sâu, may mà không nhiều lắm, bằng không cả ngọn núi này sẽ chẳng ở được nữa.
Đêm nào cô hồn dã quỷ cũng gào khóc thảm thiết, nhưng đêm nay lại cực kỳ im ắng, ngay cả tiếng thút thít cũng không có.
Quỷ Vương ra mộ rồi, không dám ồn ào.
Quỷ cũng tôn sùng kẻ mạnh làm vua, Yến Chiêu là quỷ mạnh nhất ở đây, không vui một chút là có thể cắn nuốt bọn quỷ nhỏ như bọn chúng, tất nhiên không con quỷ nào dám đắc tội.
Đám quỷ nhỏ cũng buồn bực lắm, đó giờ chưa nghe ở trấn Nhạc Tây này có quỷ mạnh như thế, nhìn y phục trang sức, cũng không giống triều đại này, lại càng không giống người bình thường, ít nhất cũng phải là quý tộc ngàn năm trước...!
Trấn Nhạc Tây ngàn năm trước cũng chỉ là cái trấn nghèo khổ, chẳng biết từ bao giờ lại chôn cất một vị đại nhân như thế.
Càng cọc hơn là, vị đại nhân kia còn cõng một người sống.
Ánh trăng bàng bạc vẩy xuống những tán lá xum xuê, bóng người in dài dưới mặt đất.
Yến Chiêu cõng Dung Dữ, rõ ràng là hai người, nhưng dưới đất lại chỉ có một cái bóng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1811299/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.