Lâm Kinh Vi khẽ nhíu mày, ngón tay giật giật, "Ta..."
Giang Thu Ngư đột nhiên biến sắc, "Ngươi không xuống, chẳng lẽ muốn ta kéo ngươi xuống?"
Lâm Kinh Vi đành phải đưa tay lên thắt lưng, Giang Thu Ngư vốn tưởng rằng còn phải giằng co một hồi, không ngờ Lâm Kinh Vi lại dễ dàng chấp nhận chuyện này đến thế.
Nàng nhanh chóng cởi đai lưng, áo ngoài trượt xuống chân, Lâm Kinh Vi mặc áo trong trắng như tuyết, cởi giày tất bên linh tuyền, rồi không chút do dự xuống nước.
Mặt nước lại lan ra từng lớp sóng, vai cổ trắng nõn của Giang Thu Ngư lộ ra trên mặt nước, mái tóc dài xõa trong nước, cùng mấy chiếc đuôi trắng muốt tạo thành sự tương phản về màu sắc.
So với Giang Thu Ngư, Lâm Kinh Vi có vẻ kín đáo hơn nhiều, áo trong nàng mặc chỉnh tề, dù ở trong nước cũng không xộc xệch, chỉ có mái tóc đen dài xõa trong nước, thêm chút hơi thở trần tục cho khuôn mặt lạnh lùng như băng tuyết của nàng.
Giang Thu Ngư đột nhiên cảm thấy mình thua thiệt!
Mấy chiếc đuôi của nàng thể hiện rõ tâm trạng lúc này, chúng bực bội quẫy nước, tung lên vô số bọt nước.
Lâm Kinh Vi vừa rồi còn có vẻ chủ động, giờ phút này lại như khúc gỗ, đứng im trong nước, thậm chí không nhìn Giang Thu Ngư, chỉ nhìn xuống mặt nước, không biết đang nghĩ gì.
Giang Thu Ngư thầm nghĩ có lẽ mình thật sự hơi b**n th**.
Lâm Kinh Vi chủ động thì nàng thấy người ta không đủ kiêu ngạo, như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-gia-chet-nu-chu-vi-ta-nhap-ma/2940769/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.