Trên hành lang trường học, Thẩm Lục Dương và Tạ Nguy Hàm sóng vai đi về phía tổ Khoa học Tự nhiên, một người mặc áo len cao cổ, một người không chỉ mặc áo len cao cổ giống hệt, mà còn đeo hai cái đai bảo vệ cổ tay.
“Em thấy ý nghĩa của việc đi làm chính là kiếm tiền xăng xe,” Thẩm Lục Dương vươn vai, trên đường tới đây vừa đổ xăng, bay mất mấy trăm tệ, “Cuối kỳ mà bài kiểm tra xét duyệt chính thức không qua, vậy em lại phải cày cuốc kiếm tiền xăng xe thêm một học kỳ nữa, dân công sở nhìn thấy cũng phải rơi lệ.”
Cái gì gọi là lương còn không bằng lãi suất ngân hàng, Thẩm Lục Dương chính là ví dụ.
Tạ Nguy Hàm bật cười, truyền đạt kinh nghiệm cho giáo viên mới: “Đề thi xét duyệt chính thức cũng gần giống đề thi cuối kỳ của học sinh, chiếm tỉ lệ rất nhỏ, thành tích của lớp và các bài kiểm tra đánh giá thường ngày quan trọng hơn, ví dụ như đi công tác.”
Đôi mắt cún con của Thẩm Lục Dương “vút” một cái sáng lên: “Dạy chuyên đề có tính không anh?”
Tạ Nguy Hàm cười ẩn ý: “Tính.”
Thẩm Lục Dương đẩy cửa văn phòng, gọi một tiếng: “Khương Khương! Tôi mời cô ăn cơm!”
Tay Khương Noãn Vũ run lên, cái bánh quy rơi trên bàn. Cô cúi đầu liếc nhìn: “Đền tôi túi bánh quy khác đi.”
Thẩm Lục Dương đặt cặp xuống, nhìn cô, chắp tay cảm kích: “Cảm ơn cô Khương đã nhường cơ hội dạy chuyên đề quý giá cho tôi.”
Khương Noãn Vũ vừa nghe là biết cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/2936436/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.