Triệu chứng kỳ mẫn cảm của alpha tùy thuộc vào từng người. Trong nhà có nhiều người và nhiều động vật, Trì Nghiêu không muốn để họ nhìn thấy bộ dạng dính dớp của Cảnh Hi trong kỳ mẫn cảm.
Sáng hôm sau, cả hai mặc thường phục, xách ba lô lên là ra ngoài, khi Thiết Hùng và Tiểu Lê đến bắt người thì chỉ thấy giường đã trống không.
Thiết Hùng cúi xuống nhìn dưới gầm giường, lại chạy qua xem nhà tắm, sờ cằm nhíu mày: "Lão đại sao có thể dậy sớm thế này?"
Tiểu Lê đứng trước cửa nhà tắm, đầu đội một quả đậu phộng.
"Vì anh Cảnh đến?"
Thiết Hùng cười khẩy, cho nó một ánh mắt "cậu cái gì cũng không hiểu."
"Vậy càng không thể dậy sớm, tớ còn không biết ảnh à?"
Tiểu Lê: "Vậy họ đi đâu rồi?"
Thiết Hùng suy nghĩ hai giây, nụ cười dần biến thái.
"Mặc kệ, đi trộm trái cây thôi!"
Thấy cậu bé chạy biến, Tiểu Lê từ từ theo sau: "Tớ cũng muốn trộm."
Giấu mọi người ra ngoài chơi, chưa đến hai tiếng, chiếc xe lơ lửng do Trì Nghiêu lái đã bay đến khu vực không người.
Nói là khu vực không người cũng không chính xác.
Nơi này vẫn còn thị trấn do dân cư gốc để lại trước khi di dời, chỉ là bị bỏ hoang nhiều năm, đều đã mục nát.
Hiện nay, ngoài Cực Ảnh và Phi Long trên hành tinh 0520, còn lại chỉ có các đoàn tinh tặc và một số kẻ cần điều trị, số người này cũng không đủ để tạo thành một thành phố bình thường, tính ra chỉ chiếm chưa đến 1% diện tích đất.
Nhìn thấy Trì Nghiêu cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-hoan-doi-co-the-voi-ke-thu-toi-phai-lam-sao-bay-gio/1632081/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.