12
Tuyên Bình hầu muốn cho hài tử nhỏ m.á.u nhận thân, nữ chính lại chẳng thuận theo.
Nàng ta gào khóc náo loạn, một mực muốn Tuyên Bình hầu tin tưởng mình.
Một đôi chó cắn chó, suýt nữa thì kéo đến mức hài tử mất mạng.
Ta thực chẳng đành lòng, liền bế lấy đứa nhỏ vào lòng.
Tuyên Bình hầu bóp cổ nữ chính, nghiến giọng hỏi:
“Nói thật cho bổn hầu biết, hài tử kia là của ai!”
Mặt nữ chính đã bị bóp đến đỏ bừng, miệng vẫn cứng cỏi:
“Cư nhiên là của hầu gia chàng!”
Tuyên Bình hầu lại quát:
“Tiện nhân! Ngươi hạ dược bổn hầu từ khi nào? Nếu không khai, bổn hầu sẽ đem ngươi bán đi!”
Lần này nữ chính chẳng còn chống chế, phun một ngụm nước miếng vào mặt Tuyên Bình hầu rồi mắng:
“Ngươi nói trong lòng chỉ có mình ta, nên ta mới cho ngươi uống thuốc tuyệt tự! Đã nói chỉ có mình ta, thì kẻ khác không được sinh con của ngươi!”
Tuyên Bình hầu như chìm trong hồi ức, lẩm bẩm:
“Bổn hầu... khi nào từng nói qua chuyện chỉ có một mình ngươi?”
Nữ chính giận đến phát cuồng:
“Không nhớ thì cùng ta xuống địa ngục mà nhớ lại!”
Vừa dứt lời, bên người hai kẻ ấy chợt lóe kim quang, thoắt cái liền biến mất tại chỗ.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage:
*Nếu:
👉Truyện của tui hợp gu bạn
👉Bạn muốn đề cử bộ nào đó "xứng đáng" với tiêu chuẩn của page*
【Ai da, lần này đúng là truy phu hỏa táng tràng thật rồi.】
【Nữ chính không tìm đúng vị trí, nháy mắt xuyên tới giữa cao tốc đầy xe cộ, cả hai bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-hoan-thanh-nhiem-vu-nguyen-chu-lai-muon-thay-the-ta/2734426/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.